GIA TỘC SONE
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

GIA TỘC SONE

Bây giờ là SNSD.Sau này là SNSD.Mãi mãi là SNSD
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Jessty seoul love

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2
Tác giảThông điệp
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty24/05/11, 11:59 pm

Chap 14


"có những nỗi đau vì năm tháng sẽ phai nhạt
dần.nhưng những tổn thương thì mãi còn in dấu trong lòng.yêu là j mà khiến con
người ta có những lúc hạnh phúc như ở trên thiên đường but cũng có lúc nó đẩy
con người ta xuống vực thẳm đau khổ.nhưng trên đời này ai cũng yêu và cũng ít
nhất 1 lần đau khổ.biết yêu là sẽ có nước mắt nhưng chảng ai từ chối nó cả.ai
cũng yêu, yêu 1 lần cho biết.để 1 lần nếm thử mùi vị của thiên đường tình yêu
để rồi khi pải đau khổ ta mới chợt nhận ra rằng quá khó để quên đi mùi vị
đó." TY suy nghĩ còn fany đang dựa đầu vào vai cô ngủ.họ đang ngồi trên
chuyến xe trở về thành phố.

" TY à" đột nhiên fany tỉnh dậy

"sao lúc mình ngủ mắt mình đã nhắm lại rồi mà sao nước mắt cứ chảy ra thế
nhỉ" fany nở 1 nụ cười gượng nhìn TY với đôi mắt long lanh nước

TY đưa tay lau nhẹ giọt nước mắt trên mặt của fany

"đấy là nước mắt của thượng đế.ngài biết sau khi cậu khóc xong thì cậu sẽ
thấy thoải mái hơn.ngài dùng nước mắt để rửa trôi những đau khổ mà cậu pải chịu
và cũng có thể ngài biết mình lúc nào cũng ở bên cậu sẵn sàng lau khô những
giọt nước mắt này fany ạ.cậu hãy mạnh mẽ lên.mình ko có khả năng siêu phàm để
quay ngược thời gian.mình ko giỏi để có thể trở thành 1 bác sĩ chữa
lành vết thương cho cậu. mình ko đủ sức mạnh để bắt cậu quên đi quá khứ.và mình
biết mình ko thể có được tình yêu của cậu.but fany à cậu đừng lo mình có 1 trái
tim ko sợ tổn thương nên cậu có thể trao hết đau khổ cho mình.mình có 1 bờ vai
đủ để cậu có thể dựa vào khi cậu mệt mỏi.mình có 1 đôi tai đủ kiên nhẫn để nghe
cậu tâm sự.và mình có 1 cuộc đời đủ dài để yêu cậu.mình sẽ luôn ở bên cậu và
tiếp thêm sức mạnh cho cậu. TAENY HWAITING!"
TY đặt tay lên má của fany dịu dàng nói.

"TY À MÌNH XIN LỖI.mình xin lỗi vì quá vô tâm trước tình cảm của cậu"

"fany à.trong tình yêu thì ko nói lời xin lỗi."

"mình yêu cậu bởi vì cậu là cậu, là fany đáng yêu.ko pải vì bất cứ thứ j
khác.đừng bận tâm đến bất cứ cái j .hãy chỉ quan tâm đến con tim cậu đang nghĩ
j.dù cậu có làm j thì mình cũng sẽ luôn ủng hộ câu.h thì cậu hãy nghỉ ngơi
đi.đường còn xa lắm" nói rồi TY để đầu của fany đựa vào vai mình.

còn fany tận sâu trong lòng cô vô cùng biết ơn TY but cô cũng cảm thấy rất có
lỗi.cô ko chỉ làm mình trái tim sica bị tổn thương, h đây cô lại mang đến 1 nỗi
đau cho TY.

ở nhà của sica

" hôm nay tuyết lại rơi fany à.trời lại có tuyết đấy.h cậu nghĩ xem mình
thấy ấm áp hay lạnh giá nào" sica nhìn ra bầu trời đầy tuyết cô nhớ lại
buổi tối ngắm tuyết đầu mùa cùng fany.

"cậu chắc ko cảm nhận được đâu fany à.cậu đâu có thật lòng nên cậu sẽ ko
thể cảm nhân đc điều đó.vị ngọt của những bông tuyết hôm nào h đây đang mặn
chát trong cổ họng của mình cậu biết ko.sao cậu lại tàn nhẫn với mình thế.mình
hận cậu, mình ghét cậu but mình cũng rất nhớ cậu.mình sắp phát điên lên rồi.cậu
tồi lắm fany à" sica ngồi trên giường khuôn mặt u buồn đã mấy tuần này nay
cô ko đi đâu ra khỏi nhà.lúc nào cũng buồn như vậy dù hàng ngày yuri vẫn đến
chăm sóc và an ủi cô.

tại phòng đọc của bố jess

" yuri này ,bác thấy cứ để jess như vậy ko ổn chút nào.nó càng
ngày càng kiệt sức.là 1 người cha bác rất đau lòng khi nhìn thấy nó như
vậy"
"nó ko thể wên con bé kia được.thật tội lỗi.nếu còn ở đây thì nó sẽ ko bao
h vượt wa nỗi đau này đựoc" bố của jess nói với yuri
" ý của bác là ?" yuri hỏi
"ý của bác là 2 đứa hãy đi du học đi.bác đã nói chuyện với bố cháu.bác đã
lo xong mọi thủ tục chỉ cần 2 đứa đồng ý là tuần sau có thể xuất phát.bác muốn
jess đi càng sớm càng tốt để nó lấy lại tinh thần"
" bác biết đối với jess thì ko ai tốt với nó hơn cháu.bác muốn hỏi cháu
xem cháu có đồng ý ko rồi mới nói chuyện với jess"
"cháu thì sao cũng đựoc chỉ cần đó là điều tốt dành cho jess thì bảo cháu
làm j cháu cũng sẽ làm"
"bác biết bác đã ko đặt niềm tin sai chỗ" bố jess vỗ vai của yuri và
mỉm cười.


tại nhà của JD

" h thì mọi thứ đã tan thành mây khói.coi như vậy là xong.cuộc đời ta lại
phải bán mì rồi" JD than thở
"anh còn than thở cái nỗi j nữa chứ, may là ông chủ tịch ko cho chúng ta 1
bài học đấy" TY nói.
" fany cậu định tính sao.cậu sẽ quay lại mĩ à" SY hỏi còn fany ko nói
j đã nhiều ngày trôi wa but fany vẫn cứ như người mất hồn.
"cậu thôi đi ko" TY lườm SY
"em sẽ ra ngoài 1 chút" fany nói rồi đứng dạy ra khỏi nhà
thấy fany như vậy TY vò đầu bứt tóc nói
"em sẽ đi theo cậu ấy,hai người thật là" TY nổi giận với JD và SY

buổi tối hôm nay thật lạnh giá.cái lạnh thấu da .cái lạnh làm cho nỗi cô dơn
càng lớn dần.fany bước đi dưới trời lạnh giá những bỗng tuyết rơi đầy trên áo
dòng người vội vã đi lại và có lẽ vì vậy mà họ thấy kì lạ khi nhìn 1 cô gái
đứng giữa trời tuyết lạnh đưa bàn tay nhỏ nhắn đón những bông tuyết.bỗng có
người va vào fany khiến cô ngã xuống

" cậu có sao ko fany.mau đứng dạy nào" TY đỡ fany đứng dạy cô phủi
bụi đất bám trên người fany.
" mình đã nói j với cậu hả.mình sẽ luôn ở bên cậu sao cậu đi mà ko chờ
mình" TY nói

còn fany cô ấy vẫn cứ đi

"hạt dẻ nóng đây" tiếng rao của người bán hàng.

nghe thấy vậy fany đứng sững lại

" đây là thứ có thể giữ ấm trong mùa đông và nó có thể ăn đựoc" fany
bước lại xạp hàng mua 1 gói hạt dẻ trước sự khó hiểu của TY.

Fany cầm túi hạt dẻ trên tay ,cho nó vào túi áo rồi bước về phía công viên,cô
và TY cùng ngồi đó.

" fany à, cậu thích ăn hạt dẻ à" TY hỏi

" ko pải mình mà là sica cậu ấy thích ăn hạt dẻ. cậu biết ko có lần mình
mua hạt dẻ cho sica mình nói với cậu ấy rằng hạt dẻ có thể sưởi ấm cho cậu ấy
và nó còn ăn được nữa,nhìn cậu ấy ngơ ngác ko hiểu j khiến mình rất buồn
cười...và rồi cậu có đoán được ko cậu ấy đã ăn hết chỗ hạt dẻ đó cậu ấy nói nó
rất ngon lúc đó trông cậu ấy thật đáng yêu.nhờ có hạt dẻ mình đã được nắm tay
sica cả 1 ngày.buồn cười lắm pải ko" fany nói cô đưa từng miếng
hạt dẻ vào miệng .cô ăn liên tục hết miếng này lại đến miếng khác vừa ăn nước
mắt của cô cũng chảy but cô vẫn mỉm cười với TY cho đến khi cổ họng cô nghẹn ứ
lại ko nuốt nổi.

nhìn fany như vậy TY ko còn biết pải làm j nữa.cô hiểu rằng dù cô có ở cạnh
fany hay cô có làm mọi cách để an ủi fany nhưng nó đều là vô ích.trong chuyện
này chỉ có fany và sica mới có thể chữa lành vết thương cho nhau.

" fany à cậu cố lên nha.nhất định mình sẽ đem sica về cho cậu.bằng mọi
cách mình sẽ khiến cậu cười trở lại.hãy tin mình nhé"
TY nghĩ thầm cô đang cố để nước mắt ko rơi trước mặt fany
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty25/05/11, 12:03 am

Chap 15.


tại nhà của jess.

"jess bố có chuyện muốn nói với con" bố jess bước vào phòng.

"bố thật sự rất khổ tâm khi nhìn con như vậy.con có biết con làm bố đau
lòng lắm ko"

"bố biết hiện h con rất đau khổ.con sẽ mất một thời gian để wên đi việc
này.con pải wên nó đi mà sống.đừng bi lụy như vậy.con có đau khổ thì cũng chẳng
giúp được j.tại sao con lại đau khổ vì 1 người chẳng ra j.con hãy tỉnh lại
đi.con hãy nhìn xem con đau khổ như vậy mọi người cũng buồn theo.con hãy nhìn
yuri xem nó luôn ở bên con trong những lúc khó khăn nhất.nếu con còn biết suy
nghĩ thì hãy nghĩ cho nó 1 chút.hãy tỉnh lại đi bố sẽ giúp con" bố của
jess tiến đến ôm cô con gái nhỏ vào lòng.

" bố ơi .liệu có thể wên ko bố.con phải làm sao đây.mỗi lần con tỉnh giấc
là con thấy tim mình đau nhói.con ko biết mình làm sao nữa con cố quên nhưng
lại càng nhớ.con hận cậu ấy nhưng ko thể bỏ hình ảnh cậu ấy ra khỏi trái tim
mình bố ạ" jess ôm lấy bố và khóc

" nghe này con gái.hãy kiên cường lên.bố và yuri sẽ giúp con vượt wa nỗi
đau này.con hãy đi du học cùng yuri đi" lời đề nghị của bố khiến jess vô
cùng bất ngờ.

sau buổi nói chuyện đó, sica ngồi trong pòng và suy nghĩ.

" ra đi có pải là cách giải quyết chuyện này ko? mình đi xa thì những nỗi
đau này sẽ ở lại chứ.xa rồi thì ký ức cũng xa dần. xa rồi là mình cũng xa cậu
luôn fany pải ko?."

" cậu đừng nghĩ nhiều làm j " yuri bước vào và nói.

"cậu h ko thể nghĩ j được đâu.cậu cũng đừng quá bận tâm về nó.hãy coi như
đó là cơ hội của cậu.chuyến đi này sẽ bỏ lại 1 miền ký ức đau khổ.nếu cậu tin
mình thì hãy đi cùng mình.mình sẽ xoa diu nỗi đau cho cậu. đi nhé jess"
yuri bước lại ôm jess vỗ về.

"cậu nói đúng. mình pải đi thôi.mình ở đây thì mình sẽ ko bao h quên được
cậu ấy" jess thầm thì.

vài ngày sau đó jess đã quyết định ra khỏi nhà cùng yuri.hai người cùng nhau
chọn đồ.chỉ còn 2 ngày nữa là yuri và jess sẽ rời khỏi hàn quốc.

"cám ơn cậu jess.cám ơn vì đã tin mình.mình nhất định sẽ làm câu wên đi
những đau khổ này" yuri nói khi đưa jess về nhà còn jess thì vẫn nhìn qua
cửa kính ô tô trông cô vẫn còn rất buồn,

"cậu ngủ ngon nhé jess.hãy giữ sức khỏe .chuyến bay là rất dài đó"
yuri nói rồi vẫy tay chào jess.

sau khi yuri đi khỏi.jess định bước vào nhà thì có tiếng gọi.

"sica mình muốn nói chuyện với cậu" sica quay lại giật mình đó là TY
có vẻ cô ấy đã chờ sica rất lâu.
"tôi ko có chuyện j để nói với những người tội tệ như các cậu" sica
lạnh lùng trả lời và định bước đi
" làm ơn sica.tôi biết tôi ko có tư cách để nói chuyện với cậu sau những j
chúng tôi đã làm.nhưng hãy cho tôi 1 chút thời gian,tôi thật sự muốn nói chuyện
với câu,làm ơn tôi cầu xin cậu đó" TY nói nghẹn ngào cô quì gối của mình
xuống.hành động của TY khiến sica rất shock

"cậu làm cái trò j vây.mau đứng lên đi"
"tôi sẽ chỉ đứng lên nếu cậu cho tôi cơ hội để nói" TY dứt khoát.
"thôi được rồi.cậu muốn nói j" sica buộc pải đồng ý.

hai người đi ra phía công viên gần nhà của sica

"h thì hãy nói đi.cậu muốn nói j nào" sica nhìn TY hỏi
" sica tôi biết sau những j chúng tôi gây ra cho cậu.chúng tôi ko có quyền
xin cậu tha thứ.tôi hiểu nỗi đau của cậu pải chịu."
"cậu biết ư.biết thì làm j.các cậu đã biến tôi thành trò đùa trong kế
hoạch của mình.tôi căm thù các cậu" sica ngắt lời.
" đúng cậu căm thù chúng tôi là đúng.chúng tôi đáng pải trả giá cho hành
động của mình.nhưng sica cậu pải bình tĩnh để suy nghĩ điều này.kế hoạch này là
do tôi và anh tôi vạch ra và fany cũng chỉ là 1 công cụ mà thôi.có lẽ kế hoạch
này sẽ thành công nếu fany ko yêu cậu.vì yêu cậu mà cậu ấy đã làm hỏng kế
hoạch"
" yêu tôi ư.fany yêu tôi ư.cậu đáng nói cái nực cười j vậy"
" nó ko hề nực cười đâu sica.nó là sự thật,nỗi đau mà cậu fany pải nhận
cũng ko kém j đâu.cậu có hiểu tâm trạng 1 con người luôn pải giằng xé trước
tình yêu và lời hứa.cuối cùng thì fany đã chọn .cậu ấy đã chọn cậu dù biết rằng
1 khi cậu biết được sự thật thì fany sẽ mất tất cả nhưng cậu ấy vẫn chọn cậu,
lí do ư đó là vì cậu ấy yêu cậu thật lòng."
"cậu đang nói j tôi ko hiểu"
"sica nếu cậu đủ bình tĩnh cậu sẽ hiểu.fany chưa bao h đề cập đến vấn đề
giấy mời đúng ko.tại sao cậu ấy lại ko làm vậy nào.vì yêu cậu đó.ngay cả khi bố
cậu đưa nó cho fany cùng 1 khoản tiền thì cậu ấy vẫn chọn cậu ko pải là những thứ
đó.sica làm ơn hãy nghĩ lại đi.một người giả dối thì có khờ vậy ko? khi cậu ở
bên fany cậu cũng cảm nhận tình yêu mà fany dành cho cậu pải ko sica.hãy nhớ
lại tất cả đi."
" tôi ko biết tôi ko biết nữa"
"cậu sẽ biết nếu cậu cho fany 1 cơ hội để cậu ấy có thể nói với cậu.nỗi
đau mà 2 người đang pải chịu đựng chỉ có 2 người mới hóa giải đc nó thôi.tôi
xin cậu đó hãy cho fany 1 cơ hội" TY nhìn sica bằng ánh mắt cầu xin
"chuyện này là sao chứ. tôi ko hiểu bất cứ cái j cả" sica hét lên rồi
bỏ đi để mắc TY ở đó đầy đau khổ.

TY bước đi cô ngẩng đầu lên và nói
" TY à , mày giỏi lắm.mày sẽ ổn thôi mà,rồi mọi chuyện sẽ đâu vào đó.rồi
fany sẽ cười trở lại" TY cười nhưng nước mắt lại đang rơi.
" giỏi cái j mà giỏi.mình chưa thấy ai ngốc như cậu vậy" TY quay ra
hướng có tiếng nói thì ra đó là cecil
"mình hay tình cờ gặp nhau thật đấy, cậu có muốn đi uống 1 chút j đó
ko" TY mỉm cười và đề nghị

hai người đi tới một quán nhỏ. họ ngồi đó kêu 1 chai rượu rồi bắt đầu uống.

" này TY khi sinh ra cậu đã ngốc như vậy rồi à" cecil hỏi
"uh. khi cậu yêu cậu sẽ ngốc như vậy đó." TY cười
" cậu yêu fany lắm pải ko?"
"còn hơn cả bản thân mình nữa chứ" TY uống rượu và nhăn mặt lại
" lần đầu mình nhìn thấy cậu ấy là ở sân bay.lúc đó cậu ấy thật nổi
bật.một đôi mắt cười thật đẹp,trông cậu ấy như 1 thiên thần vậy. từ giây phút
đó mình đã là 1 kẻ ngốc rồi,nhưng mình hạnh phúc vì điều đó.mình được cõng cậu
ấy hát cho cậu ấy nghe được lau nước mắt cho cậu ấy khi cậu ây đau khổ..cậu ko
hiểu mình vui như thế nào khi được làm như vậy đâu."

" vậy tại sao cậu ko giữ fany cho mình.câu ko thể làm điều đó à?"

"mình có thể chứ.but sao cậu lại muốn giữ 1 trái tim ko thuộc về mình.cậu
cố níu kéo để rồi cả 2 cùng đau khổ.vậy có tốt hơn ko khi chỉ 1 người đau
khổ.mình yêu cậu ấy mình hài lòng vì những thứ mình có.mình ko muốn cướp cái j
ko thuộc về mình.tình yêu hãy để nó phát triển 1 cách tự nhiên"

"vậy cậu chấp nhận làm người đau khổ"

"đó ko pải là việc chấp nhận hay ko chấp nhận.yêu có nhiều cách.đối với
mình được thấy fany cười đó là hạnh phúc của mình."

" vậy hả ,vì thế mà cậu trao fany cho người khác sao.cậu ko đau lòng
à?"

"đau lòng ư.mình có đau lòng ko nhỉ.mình ko biết nữa.but mình thấy h đây
tim mình đau nhói.vì sao nhỉ.mình đã hứa sẽ mang sica về cho fany.vậy mà h đây
mình đau wá.mình làm sao thế này" TY đã say cô ấy đang bộc lộ nỗi lòng của
mình nước mắt lăn dài.

cecil h đây đang pải dìu TY đi

"cậu đúng là kẻ ngốc nhất trên đời.but vì cậu ngốc như vậy nên minh mới
thích cậu" CC nghĩ

bỗng TY đổ gập người cuống.cô nô thốc nôn tháo, cc pải dìu cô ngồi xuống

"này cậu ko sao chứ TY"

"mình xin lỗi cậu.mình đã ko làm j được cho cậu.mình ko thể ở bên cậu mặc
dù mình rất muôn ddiều đó mình ko muốn nói điều này nữa đâu nhưng nếu ko nói
bây h thì mình ko chiu đựng đứoc" TY đưa tay lên má của cc thì thầm cô kéo
cc lại gần

" mình yêu cậu fany à"

sau đó TY hôn cc còn cc cô đang shock và ko biết pải làm j nữa.
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty28/05/11, 01:41 am

Chap 16



WARNING: PG 1.....




ngày sica đi du học.

"này fany cậu vẫn còn ngồi ở đó sao? cậu có biết bây h là mấy h rồi
ko?" TY quát lên còn fany vẫn ngồi đó
"mình biết.nhưng để cậu ấy ra đi cũng tốt.mình ko có khả năng đem lại hạnh
phúc cho cậu ấy."
"bực mình thật.cậu nghe này fany việc có giữ sica ở lại hay ko là quyền
của cậu.cậu để sica đi như vậy cậu có sống nổi ko.nếu sica ko cảm thấy hạnh
phúc khi bên cậu thì cô ấy cũng đã ko đau khổ trong suốt những ngày vừa
qua.thôi tùy cậu mình đi đây" TY nói rồi bỏ ra ngoài

còn lại mình fany trong nhà.cô ngước nhìn đồng hồ chỉ còn 30 phút nữa máy bay
sẽ cât cánh.

" mình có đủ dũng cảm để từ bỏ ko.liệu cậu ấy có chịu nghe mình giải thích
ko.liệu cậu ấy có tha thứ cho mình ko.nhưng mình có thể chắc chắn 1 điều là
mình ko thể sống thiếu cậu ấy" fany suy nghĩ rồi cô chạy như bay ra khỏi
nhà đón 1 chiếc taxi đến sân bay.

tại sân bay.

" hai đứa thủ tục đã làm xong, bố có cuộc họp nên sẽ về trước.chúc 2 đứa
lên đường may mắn"
"yuri bác giao jess cho cháu .hãy chăm sóc nó thật tốt nha."
"vâng cháu biết.bác hãy tin ở cháu "
"tốt lắm" bố jess quay qua ôm tạm biệt hai người trong khi đó jess
vẫn mải mê suy nghĩ về điều j khác.

khi bố của jess đi khỏi thì cũng có yêu cầu hành khách lên máy bay.

"chúng ta đi thôi jess" yuri nói cô kéo jess theo bỗng nhiên jess
dừng lại nhìn yuri và nói
"yuri mình xin lỗi.mình ko thể đi như thế này được"
"jess cậu đang nói cái j vây?" yuri sửng sốt hỏi
"cậu đã bảo mình là pải đối đầu với sự thật pải ko.cậu nói đúng mình ko
thể chạy trốn theo cách này được.mình ko chắc nhưng mình muốn cho fany 1 cơ hội
giải thích.xin lỗi cậu yuri à" nói rồi jess chạy vọt đi bỏ lại yuri với
đống hành lý.
"yuri ơi là yuri vậy là mày thua thật rồi.lần này là hết thật rồi.chỉ có
30 m đường mà mày cũng ko thể giữ nổi cô ấy.sao mày có thể giữ trái tim cô ấy
trong suốt cuộc đời" yuri nhoẻn miệng cười rồi lững thững kéo hành lý rời
khỏi sân bay.

1 lúc sau tại sân bay.

fany vừa đến sân bay.cô chạy nhanh vào trong quay đầu nhìn mọi hướng để tìm
sica nhưng ko thấy cho đến lúc cô nhìn lên bảng thông báo chuyển bay đã cất
cánh được 10 phút. h thì fany biết cô ko thể làm j để giữ sica ở
lại.cô rời khỏi sân bay đi lang thang trong thành phố.hôm nay trời lại có
tuyết, nó khiến cho fany đi về phía công viên giải trí.fany bước đến cây cầu
thở dài cô gọi to

"sica à" bỗng có tiếng nói sau lưng khiến fany giật mình.

" tai mình ko có vấn đề j nên cậu ko cần gọi to đến thế đâu" sica nhìn
fany trả lời còn fany cô quay lại và ko dám tin vào mắt mình nữa cô lấy tay dụi
mắt từ từ tiến lại gần sica
họ nhìn thẳng vào mắt nhau và ko nói j

"sica ko pải cậu đi mĩ rồi sao" fany hỏi
"mình sẽ đi nhưng mình muốn nói chuyện với cậu trước.nếu cậu ko cho mình
câu trả lời thỏa đáng mình sẽ giết cậu và rời khỏi đây" sica nói

"vậy được cậu hãy hỏi đi"

sica bắt đầu những câu hỏi của mình.

"cậu là đồ tồi đúng ko fany?"
"mình là kẻ tồi tệ nhất trên đời."
" cậu là kẻ nói dối ,cậu gạt mình đúng ko?"
"đúng mình đã lừa dối cậu"
"cậu có thành công ko?"
"mình thất bại"
"vì sao?"
"vì mình ko thể thắng nổi trái tim mình"
"trái tim cậu làm sao?"
"trái tim mình yêu cậu"
"cậu nói thật chứ?"
"mình xin thề"
" những ngày qua cậu làm j?"
" nghĩ về cậu"
"tại sao?"
" vì mình nhớ cậu đến phát điên "
"nếu hôm nay mình đi mĩ?"
"mình sẽ chết"
"cậu có cách để giữ mình lại ko?"
" tất nhiên là mình có"

hai người nhìn nhau mỉm cười nhìn họ như sắp khóc nhưng có lẽ những giọt nước
mắt này là nước mắt của niềm vui. fany lao đến ôm chặt sica vào long cô ôm rất
chặt như thể nếu nới lỏng vòn tay sica sẽ biến mất. sica đẩy fany ra cô lấy 2
tay đánh vào vai fany vừa khóc vừa nói.

"cậu đúng là kẻ tồi tệ nhất trên đời.cậu có biết những ngày qua mình đã
khổ sở ra sao ko.mình hận cậu nhưng nó làm mình nhớ cậu đến phát điên.mình càng
ghét cậu thì mình lại càng yêu câu.mình điên thật rồi vì mới yêu 1 kẻ tệ như
cậu"
"được rồi sica mình biết mà"
"cậu thì biết cái j cơ chứ" sica nức nở fany ko nói j cô kéo sica sát
vào người rồi hôn cô ấy.đó là nụ hôn của sự nhớ nhung nó nồng nàn biết bao.nụ
hồn của sự dồn nén tình cảm nên nó cũng rất mãnh liệt.họ mải mê trong nụ hôn
của mình mà ko để ý những người khách đang nhìn họ với ánh mắt tò mò nhưng
dường như h đây họ chỉ nhìn thấy nhau chứ ko thấy bất cứ thứ j khác.

"sica h cậu tính sao?" fany hỏi
"h mình mà về với cậu thì bố mình sẽ...mình ko dám nghĩ đến"
"vậy chúng ta làm j bây h" fany nghĩ ngợi
"chúng ta ra biển đi fany.mình nhớ hương vị của biển.đưa mình đi đi"
sica hào hứng đề nghị
"được thôi bất cứ nơi đâu cậu muốn đến.mình sẽ đi cùng cậu" fany nói
và nắm chặt tay của sica.

trên xe buýt.
"này sica? sao cậu cứ lên xe là ngủ vậy?" fany lầm bầm.
"cậu muốn j nào,cậu có biết vì ai mà hơn 1 tháng qua mình ko có nổi 1giấc
ngủ ngon ko hả" sica lừ mắt
" ok. cậu cứ ngủ đi nhé.cứ dựa đầu vào mình mà ngủ.sica bé bỏng" fany
cười với sica

bên bờ biển
"ya mình thích ko khí này.ko khí của biển.nó thật thoải mái.nó khiến đàu
óc mình trống rỗng ko pải lo lắng điều j" sica hét lên và chạy trên cát cô
kéo tay fany cùng chạy với mình.
"fany này cậu biết ko? mỗi lần nhìn thấy biển là mình nghĩ về cậu.cậu
giống như bờ biển của mình vậy.mình ko quan tâm cậu đã gạt mình ra sao nhưng
khi ở bên cậu nó giống như được đi ra biển thoải mái tự do và cả hạnh
phúc"
"mình cũng vậy sica" fany hét lên

buổi tối
"cháu chào bác nhà mình còn pòng ko ạ"
"lại là 2 cô à"
"bác nhớ bọn cháu sao"
"có nhiều thứ để khiến tôi nhớ" bà chủ liếc nhìn fany
"sica cậu theo bác vào pòng trước mình đi vệ sinh 1 lát"
" bọn trẻ ngày nay thật khó hiểu"bà chủ lắc đầu
"sao bác lại nói thế ạ"
"à bác nói cô bạn của cháu kìa"
"fany ạ cậu ấy làm sao ạ"
"chỉ mới 2 tuần trước đây.bác ko nghĩ nó có thể vui vẻ lại như hôm nay.ko
biết lúc đó nó buồn chuyện j nhưng trông nó rất đau khổ.suốt ngày nó ngồi ngoài
biển từ sáng đến tối hết khóc lại thở dài trông như người mất hồn.rất tội
nghiệp.pòng của cháu đây rồi.có cần j cứ kêu bác"

sica ngồi trong pòng cô đang nghĩ về những lời của bà chủ nói" fany à 2
chúng ta thật ngốc.cậu cũng đã rất đau khổ.và vì đó là do cậu yêu mình, mình
biết rồi fany, lần này mình sẽ ko rời xa cậu đâu"
"sica à, sao cậu ko bật đèn lên vậy" fany bước vào pòng bỗng nhiên
sica đứng dạy ôm cô từ sau lưng
"sica à có chuyện j vậy" fany hỏi
"cậu hãy hứa là chúng ta ko bao h xa nhau nữa" sica nói"cậu hãy
hứa ko bỏ mình 1 lần nữa.rằng cậu là của mình.cả đời này cậu pải ở bên
mình" sica thổn thức.còn fany cô nắm chặt tay sica và nói
" mình hứa"sau đó cô kéo sica về phía trước.
"mình sẽ ko buông bàn tay này ra đâu trừ khi mình chết" fany nhìn
thẳng vào sica và nói


sica đặt lên môi fany 1 nụ hôn.họ bắt đầu hôn sica ép chặt mình vào người fany
họ xoay người cho đến khi cả 2 ngã xuống sàn nhưng họ vẫn ko buông nhau ra nụ
hôn ngày càng mãnh liệt.fany dùng ngón tay mình vén áo của sica xang một bên cô
hôn lên vai của sica rồi cổ, còn sica cô dùng bàn tay mềm mại của mình vuốt ve
tấm lưng của fany.fany hôn sica liên tục ko lúc nào dừng môi của cô luôn chạm
vào da của sica và sica cũng vậy cô nhẹ nhàng di chuyển mình theo nụ hôn của
fany .bỗng nhiên sica nói cô đặt tay fany vào ngực mình.
"cậu có biết những ngày vừa qua nó đau lắm ko.mỗi lần nghĩ đến cậu là nó
lại nhói đau" sica hổn hển
" mình biết" fany nói rồi cô dùng tay của mình vuốt ve xoa dịu cho
sica , cô cúi mặt và hôn vào đó.
1 lát sau, fany và sica ôm nhau vào lòng họ hôn nhẹ nhàng .cả 2 đang mỉm cười.
"mình thích mùi hương của cậu sica, nó ngọt ngào và làm người khác ko thể
cưỡng lại nổi" fany nói rồi hôn lên khắp người sica còn sica mỉm cười.
" này fany cậu hãy nói thật đi.cậu đã từng hôn ai trước đây chưa.mình thấy
cậu chuyên nghiệp trong chuyện này lắm" câu nói của sica khiến fany giật
mình dừng lại
"ý cậu là sao.mình sinh ra đã như vậy rồi, có lẽ đó là năng khiếu bẩm
sinh" câu trả lời của fany khiến cả 2 bật cười.sica ôm chặt fany ép sát
vào người cô
" mình cũng có năg khiếu của riêng mình" nói rồi sica hôn
fany họ lại tiếp tục buổi tối này dường như kéo dài vô tận.


chỉ 1 tháng trước đây ko ai nghĩ fany và sica có thể
quay lại với nhau sau bao nhiêu chuyện.chỉ có tình yêu đích thực mới giúp họ
trở về bên nhau và yêu nhau nồng nàn hơn.tình yêu sau biến cố thường mãnh liệt
hơn.hy vọng họ có thể vượt qua những thử thách mới bằng tình yêu chân chính.
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty30/05/11, 08:42 am

Chap 17


" sica à" fany ghé sát vào tai fany thầm thì
" dạy thôi mình muốn đưa cậu đi ngắm mặt trời mọc" fany đề nghị.
"ư! mình mệt lắm, để mình ngủ đi hôm nào mà mặt trời chẳng mọc.kệ nó đi
fany" sica ngái ngủ
"này sica sao cậu ko lãng mạn 1 chút nào thế.vô vị wá đi à" fany ko
còn thầm thì nữa.
"cậu dễ cáu nhỉ" sica quay lại nhìn fany, cô ngồi dạy đặt 2 tay lên mặt
của fany lắc qua lắc lại.
" trông cậu cáu ghắt cũng đáng yêu đấy.nhưng fany à cậu ko thấy chúng ta
đã có 1 ngày dài sao nói thật mình rất muốn ngủ."
"mình biết but đi ngắm mặt trời mọc cũng tuyệt mà" fany nói
"tuyệt à cảm giác đó có tuyệt như thế này ko?"
sica nói cô đẩy fany xuống sàn và bắt đầu hôn fany, đôi môi mềm mại của sica
lướt nhẹ nhàng ,sự nhạy cảm khi chạm vào làn da mềm mại của fany khiến cả 2 đều
thích thú.bàn tay của sica từ từ vén áo của fany lên vuốt ve vào 2 bên eo rất
nhẹ nó làm cho fany có cảm giác buồn buồn nhưng rất dễ chịu.fany h
đây đang bị cuốn vào sica. cô miên man theo từng nụ hôn.bỗng nhiên sica dừng
lại.
"cậu có muốn đi ngắm mặt trời mọc nữa ko?" sica mỉm cười nói.
"à mình nghĩ cậu nói có lí.h mình cũng thấy buồn ngủ" fany cười ranh
mãnh cô ôm lấy sica quay 1 vòng giờ cô sẽ là người chủ động.

............................

1 lúc sau

" sica cậu ngồi đó làm j vậy?" fany mở mắt và hỏi khi nhìn thấy sica
ngồi cạnh mình.
" ko có j chỉ là mình đang ngắm cậu ngủ thôi" sica mỉm cười
" cậu thấy rất đẹp pải ko" fany hỏi
"cái j đẹp?"
" mình ý.lúc mình ngủ cậu thấy mình rất đẹp pải ko.giống như 1 thiên
thần" fany nói
" mình ko biết nữa but mình chắc 1 điều sự tự tin của cậu là số 1 đấy.mình
ra biển hóng gió đây.còn cậu cứ nằm đó mà đẹp" sica búng vào mũi fany 1
cái rồi bỏ đi
"này sica chờ mình với" fany rời khỏi chăn định chạy theo sica but cô
chợt nhớ.
" chờ đã mình còn pải mặc quần áo."

hai người h đang nắm tay đi dạo trên biển.bỗng sica dừng lại nói.

" fany à rồi chúng ta sẽ như thế nào đây" gương mặt sica trùng xuống
"sao cậu lại hỏi vậy?" fany nói
" nếu bố biết mình ở bên cậu h này chắc ông ấy sẽ shock lắm"
" mình biết.mình biết bố cậu sẽ ko bao h chấp nhận 1 đứa như mình.1 đứa đã
lùa gạt con gái của ông.nhưng đừng lo sica mình sẽ cho bố cậu biết mình yêu cậu
đến nhường nào.mình sẽ xin phép bố cậu có thể lúc này bố cậu sẽ ko bao h đồng
ý, nhưng mình sẽ ko bỏ cuộc vì h mình đã có cậu ở bên.cậu sẽ cho mình sức mạnh
mình sẽ ko sợ điều j nữa.đừng lo lắng sica à" fany siết chặt tay của sica
thể hiện sự kiên định của mình.
" vậy là dù có bất cứ chuyện j xảy ra cậu cũng ko bỏ lại mình chứ"
" sica mình ko thể hứa rằng sau khi mình chết mình vẫn yêu cậu.mình ko
biết đc khi người ta chết liệu họ có còn trái tim để cảm nhận tình yêu ko.mình
sẽ chỉ yêu cậu khi trái tim mình còn đập,khi mình đủ sức nắm tay cậu và khi
mình vẫn còn nói những lời yêu thương với cậu.mình ko thể nói tình yêu của mình
là vĩ đại nhất but mình có thể nói mình yêu cậu nhất.mình ko thích nùa hè nhưng
mình thích ngắm trời mưa, mình ko thích mùa thu nhưng mình thích ngắm lá rơi,
mình ko thích mùa đông nhưng mình thích nhìn tuyết rơi , mình có thể ko thích
mùa xuân nhưng mình thích nhìn những bông hoa khoe sắc, mình có thể ghét tất cả
mọi thứ trên trái đất này nhưng mình sẽ mãi luôn yêu cậu.vì cậu là cả thế giới
đối với mình" fany nói rồi cô ôm sica vào lòng thì thầm
" mình yêu cậu"
sica rất cảm động trước những lời nói của fany h cô đang hạnh phúc trong vòng
tay của người mình yêu
" mình cũng yêu cậu fany à"


tại 1 quán ăn

"này SY mỗi lần mình đi ăn với cậu lại làm mình hiểu ra nhiều điều"
TY nói khi nhìn SY đang miệt mài bên đĩa thức ăn
"hiểu ra điều j" SY nói khi miệng đầy thức ăn
"hiểu rằng vì sao h này cậu chưa có bạn trai chỉ vì cái tật tham ăn của
cậu" TY vừa dứt lời thì toàn bộ thức ăn trong miệng của SY văng vào mặt cô
"này sao cậu có thể đối xử với bạn thân của cậu như vậy hả" SY hét
lên
" đáng lẽ mình còn pải cho cậu 1 trận cơ" TY lau thức ăn trên mặt cô
bỏ đi vào nhà vệ sinh. lúc trở ra cô nhìn thấy 1 người quen quên đi trên phố
" là cậu ấy" TY nghĩ thầm.
" này cậu đi đâu vậy?" SY hỏi khi nhìn thấy TY bỏ đi.

TY chạy theo cô gái đi đằng trước, cô cứ lẳng lặng bám theo như có điều j thú
vị lắm. bỗng cô gái quay người lại và nhìn thấy TY.
" oh lại được gặp cậu rồi.thật là bất ngờ và cũng tình cờ chứ nhỉ" TY
vừa cười vừa nói nhưng cô gái ko nói j và quay ngoắt bỏ đi khiến TY rất khó
hiểu cô chạy lên hỏi
"này sao cậu lại vậy hả? sao lại ngơ mình thế"
"ko có j ,ko thích thế thôi"
" 1câu trả lời ko thể chấp nhận đc"
" ko chấp nhân đc là việc của cậu" cc hét lên
"cậu hôm nay ko đc khỏe à"
"làm ơn cậu ko nhớ j hết sao.cậu tồi lắm KTY"
"nhớ cái j.sao mình chẳng hiểu j cả"
" ko hiểu thì từ từ về nhà mà hiểu tránh ra" cc bỏ đi trước khuôn mặt
ngơ ngác của TY
"cậu ta làm sao thế nhỉ? đúng là khó hiểu.but cậu ta nói nhớ cái j
nhỉ" TY suy nghĩ.

ở 1 không gian khác.

" mở cửa ra" yuri đập vào cánh cửa.
"oh yuri ko pải cậu wa mĩ rồi sao" cô gái nói
"ước j mình đã ko nhận lời đi du học đó.jess đã bỏ mình trước sân bay và
đi theo tình yêu đích thực của cậu ấy rồi" nói rồi yuri để ý đến đống hành
lý để gần cửa.
" khoan đã cậu định đi đâu vậy?" yuri nhìn chằm chằm cô gái hỏi
" mình à.mình sẽ trở về quê với mẹ"
"sao lại về đó.mình đã ở đây rồi cậu còn đi đâu nữa"
" yuri à mình xin lỗi but mình đã suy nghĩ rất nhiều khi cậu nói cậu sẽ đi
du học với jess,cậu nói mình đừng chờ cậu nữa"
" lúc đó mình rất buồn nhưng mình nghĩ ngày này cũng sẽ pải đến.cậu yêu
jess và với cậu mình chỉ là 1 vật thế thân cho những lúc cậu buồn.mình đã ko
muốn tin như thế but sự thật vẫn cứ là sự thật đúng ko yuri"
"cậu nói lung tung j vây,h mình đã ko đi đâu cả vì vậy ko có lí do nào để
cậu bỏ đi cả"
" ko mình sẽ đi yuri à"
" đừng thử thách lòng kiên nhẫn của mình.hai năm qua cậu đâu có thể sống
thiếu mình" yuri nói
" đúng vậy đó là sai lầm của mình.mối quan hệ này là 1 sai lầm.và mình ko
muốn tiếp diễn nó nữa.mình đã wá mệt mỏi yuri à.mình ko muốn ngày nào cũng chờ
cậu rồi khóc.mình ko muốn khi cậu ở bên mình cậu vẫn nói yêu jess.mình ko muốn
níu kéo cái ko thuộc về mình.hãy để chúng ta tự giải thoát.có lẽ mình sẽ đau
khổ khi mình rời xa cậu nhưng như thế lại là tốt hơn cho mình"
"có chuyên quái j đang xảy ra thế này.cả cậu và jess đều bỏ rơi mình.mình
đã làm j sai sao.cậu hãy ở lại đi"
" cậu cho mình 1 lí do đi" cô gái nói
" mình cần cậu.ko pải thế là đủ sao"
"uh but cậu ko yêu mình.cậu ko thể nói yêu mình.nếu cần 1 ai đó làm chỗ
dựa cho cậu khi cậu buồn thì có lẽ đến lúc cậu nên tìm người thay thế mình
rồi" cô gái bỏ vào pòng đóng cửa lại còn yuri đứng đó như trời trồng.

tại nhà của sica

" cái j anh nói yuri và jess ko sang mĩ sao?"
"thưa ngài chủ tịch lúc sắp lên máy bay cô chủ đã bỏ đi ạ"
"anh nói cái j hả? jess bỏ đi nó có thể đi đâu chứ"
" theo như yuri có lẽ cô chủ đi tìm cô gái đó"
"cái j nó đi tìm ai" bố của jess đập bàn quát to bỗng nhiên ông ngã
khụy xuống
" ngài chủ tịch, ngài làm sao vậy ạ,ai đó gọi xe cấp cứu mau lên"
"tìm ngay jess về đây " bố của jess thều thao trước khi bất

tỉnh.
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty30/05/11, 08:43 am

Chap 18


chiếc xe buýt bắt đầu xuất phát nó lao nhanh về phía
trước bỏ lại sau lưng là hương vị của biển để hướng tới cái thế giới phồn hoa
nhưng đầy khắc nghiệt kia.

lúc này sica đang tựa đầu vào vai fany ngủ ngon lành.giấc ngủ này liệu có bình
yên mãi mãi chỉ vài h nữa thôi ko ai có thể đoán được tương lai của đôi bạn trẻ
này.cái j đang đợi họ ở phía trước.hai trái tim đồng điệu 1 tình yêu mãnh liệt
liệu có thể chiến thắng được định mệnh trớ trêu kia.

"sica à đến nơi rồi.mình sẽ đưa cậu về gặp bố" fany nói
"ngay bây h ư, liệu có vội vàng quá ko" sica lo lắng.
" chúng ta ko thể mãi cứ lẩn trốn như vậy được.mình phải có được sự tin
tưởng của bố cậu.mình sẽ thuyết phục bố cậu giao cậu cho mình.mọi chuyện sẽ ổn
thôi"
"liệu có thể đơn giản như vậy ko?"
"đừng lo.cứ tin ở mình" fany trấn an sica trong khi cô cũng ko biết
pải làm j nữa.

hai người đi về nhà của sica.cả 2 đều ko nói j 1 không khí im lặng bao trùm.đột
nhiên sica nói

"fany bố mình rất khó tính.một khi ông đã quyết định việc j thì ko ai có
thể ngăn cản nổi."
"mình biết"
"còn nữa nếu bố có mắng cậu hay xúc phạm thì cậu hãy hiểu cho bố mình
nhé"
"mình biết mà sica.bố cậu làm vậy cũng vì bố cậu rất yêu cậu "
"nào sica bé nhỏ cậu hãy yên tâm.nếu bố cậu có làm tổn thương mình thì
mình cũng ko sợ đâu.vì mình đã có cậu" fany nắm chặt lấy tay của sica.

hai người đến trước cửa nhà sica thì thấy Kl đang lật đật đi ra.

"ôi cô chủ cuối cùng thì cô đã về rồi.cô có biết bọn tôi tìm cô vất vả thế
nào ko.cô cũng pải nghĩ đến sức khỏe của ông chủ tịch chứ" KL nói 1 hồi.
" khoan đã sức khỏe của bố tôi.có chuyện j xảy ra với ông à" sica o
lắng hỏi
" khi biết tin cô chủ ko đi mĩ ông chủ sock wá nên đã bị bất tỉnh,h đang
cấp cứu trong bệnh viện"
"cấp cứu , bất tỉnh chị nói cái j cơ. h pải làm sao đây"
"cô mau vào bệnh viện với tôi đi" KL giục sica
" được tôi sẽ đi cùng chị"
"mình cũng sẽ đi cùng cậu" fany nói
"fany cậu cứ về nhà trước đi.khi nào thích hợp mình sẽ gọi điện cho
cậu." sica trả lời
"uh vậy cũng đựoc.cậu nhớ gọi cho mình đây" fany nói còn sica đã đi
tới bệnh viện.

fany đi về nhà của JD.
" oh fany cậu đã đi đâu vậy.mình đoán nhé cậu đi với sica hả" TY hỏi
" uh mình đi cùng sica"
"vậy là 2 cậu làm lành rồi sao.thế là ổn rồi.nhưng sao nhìn cậu ko khá hơn
là mấy vậy"
" bố của sica biết cô ấy đi với mình h đang pải nằm viện cấp cứu nhìn cô
ấy lo lắng mình vui sao nổi"
" bố của cô ấy cũng nhạy cảm wá nhỉ?" TY lầm bầm.
"cậu nói cái j cơ"
" ah ko có j.cậu đi nghỉ chút đi."
"uh mình cũng muốn nghỉ 1 lát" fany nói rồi trở về pòng.
khi vừa chợp mắt đc 1 chút thì tiếng chuông điện thoại reo lên
"alô, sica à mọi chuyện thế nào rồi"
" bố mình đã tỉnh lại but con pải nằm theo dõi thêm.bố mình muốn gặp
cậu"
" mình biết rồi mình sẽ đến ngay"
fany cúp máy thay quần áo và mua 1 bó hoa trước khi đến bệnh viện.

tại bệnh viện

" sica, mình đến rồi đây"
" fany cậu pải chuẩn bị tâm lí nhé.mình sợ lắm"
" đừng lo.h thì vào thăm bố cậu thôi" fany nói cô tiến đến pòng bệnh
và mở cửa đi vào.

" thưa bác cháu đã đến rồi ạ" fany cúi đầu chào bố sica
" jess con đi ra ngoài đi, bố muốn nói chuyện riêng với bạn con" bố
sica xoay người lại nói kèm theo ánh mắt tức giận dành cho fany
" bố con sẽ ở đây cùng cậu ấy" sica nói.
"đựoc rồi sica ,cậu cứ ra ngoài đi" fany nói và đẩy sica ra ngoài ,
cô mang bó hoa đến gần giường bệnh của bố sica
"cô ko thấy mình thật trơ trẽn hay sao?"
"thưa bác cháu....."
"ko cần nói j nhiều sau những hãnh động của cô thì ko có lí do nào để cô
đến gần con gái tôi nữa"
" cô ko xứng với nó.ko bao h.cô là 1 đứa trẻ mồ côi, h lại ở cùng 1 lũ lừa
đảo cô nghĩ mình có tư cách đến với con gái tôi sao"
"cháu xin lỗi vì ngắt lời bác, cháu biết hiện h cháu ko có j để
khiến bác tin tưởng cháu cả.but cháu yêu sica thật lòng , cháu ko thể sống
thiếu cô ấy đc " fany nhìn thẳng vào bố jess mà nói
" yêu à, đừng có nói đến nó trước mặt tôi.nếu cô muốn yên ổn thì hãy từ bỏ
nó đi" bố sica hét lên và ném bó hoa về phía fany những cái gai của hoa
hồng đã tạo thành 1 vết cắt trên má fany , mặt cô đang chảy máu, cùng lúc đó
sica đi vào cô hét lên
" bố sao bố có thể làm vậy với cậu ấy.sao bố lại hành xử 1cách tồi tệ như
vậy.con thật thất vọng về bố" sica nói cô quay ra nhìn mặt fany, fany đang
cố để không khóc trước mặt bố sica
" cút.cả 2 đứa cút ra khỏi đây mau" bố sica hét lên còn sica thì kéo
tay fany ra ngoài

" fany à mình xin lỗi.pải làm sao bây h.mặt cậu đang chay máu kìa"
sica vừa nói vừa như sắp khóc
"scia ko sao đâu,mình ko đau mà" fany nói
" cậu ko đau but mình thấy đau.nó đau như chính mình bị cháy máu vậy"
sica vừa nói vừa lau vết thương trên mặt của fany
" yên tâm.vết rách này ko làm mình xấu đựoc đâu.mình vẫn còn đẹp
chán" fany cười
" h mà cậu vẫn còn đùa đc à" sica cáu. thấy vậy fany kéo tay sica để
sica ngồi vào lòng mình cô ôm chặt sica và nói.
" sica à.đừng trách bố cậu.đó ko pải là lỗi của ông ấy.mình hiểu tâm trạng
của bố cậu.nếu là mình thì mình đã ko nhẹ tay như vậy rồi.lỗi của mình thì mình
pải trả giá cho lỗi lầm ấy.nhưng mình sẽ ko bỏ cuộc.dù ngày mai, hay ngày kia,
hay là cả cuộc đời bố cậu có đối xử với mình thế nào đi nữa thì mình vẫn yêu
cậu, mình sẽ chăm sóc cậu.vì vậy cậu đừng đau lòng nhé cậu hãy vui vẻ lên đó là
liều thuốc duy nhất chữa lành vết thương cho mình" fany nói, đôi mắt của
cô long lanh nước và h cũng có những giọt nước mắt rơi trên tay cô.
" h thì cậu hãy quay vào trong và an ủi bố cậu đi.mình về đây.mai mình sẽ
đến" fany
" uh cậu hãy về nghỉ ngơi đi" sica đứng dạy
fany bước đi, bỗng sica gọi cô lại

" fany à .cậu có thể quên bất cứ điều j nhưng hãy nhớ 1 điều thôi mình yêu
cậu" sica chạy lại nói và đặt 1 nụ hôn vào má của fany rồi trở về pòng
bệnh. fany đứng nhìn theo sica và nói thầm
"mình cũng yêu cậu sica à"

fany ra về cô biết trước mắt mình còn nhiều khó khăn nhưng vì sica cô sẽ vượt
qua tất cả.cô bứoc ra ngoài bỗng nhiên mắt của fany mở to.2 con ngươi rung lên
đỏ ngầu ánh mắt sửng sốt của fany đang dõi theo 1 người đàn bà trung niên đang
đi vào bệnh viện

" là mẹ.đó là mẹ,mình có nhìn nhầm ko.ko, ko thể tin đựoc đó là
mẹ.cổ họng fany nghẹn lại.ko suy nghi nhiều cô đi theo người đàn bà với tâm
trạng hoảng hốt.

đã mười năm rồi fany mới gặp lại mẹ cô.từ cái ngày định mệnh đó , bà đã rời bỏ
cô mặc cho cô chạy dọc theo cây cầu bên bờ sông gọi mẹ tha thiết nhưng mẹ cô ko
hề quay đầu lại những giọt nước mắt tiếng gào cháy lòng của fany đều bị bạt đi
trong gió.cô chạy theo con tàu của mẹ chạy cho đến lúc cô chìm ngỉm dưới nước
và ko biết j nữa.những ngày tháng sau đó thật tồi tệ nỗi nhớ mẹ, sự điên cuồng
của cha đã cướp đi cái gọi là niềm vui của fany.cô hận mẹ đã bỏ rơi mình but
càng hận cô lại càng nhớ mẹ da diết.từ mùi hương của mẹ từng cử chỉ dáng điệu ,
đôi mắt, nụ cười của mẹ chưa bao h phai nhạt trong trái tim của fany nó đã theo
cô suốt những năm tháng ko có mẹ , ko có hạnh phúc của gia đình.

fany cứ đi theo người đàn bà đó cho đến khi cô thấy bà ta bước vào pòng bệnh
của bố sica.như 1 người ko còn tâm trí cô bước tiếp và đúng sát pòng
bệnh của bố sica.

" dạ chào bà chủ.bà chủ đã đến rồi ạ" tiếng nói của KL như 1 tiếng nổ
lớn phá vỡ khoảnh khắc gặp lại mẹ của fany.

cô hiện h đang vô cùng,,,,,,,,,,,,,,,,,,
,
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty30/05/11, 08:44 am

hôm nay minh post hết lun hihi
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty30/05/11, 08:45 am

Chap 19.


fany đứng đó , những từ ngữ cô nghe được rõ ràng và
dành mạch.trong khoảnh khắc hạnh phúc vì tìm được mẹ fany không ngờ rằng số
phận trớ trêu đã đẩy cô vào 1 bi kịch khác.một nỗi đau mới.fany bước gần lại đó
cô đưa ánh mắt nhìn qua khe cửa.người mẹ cô chờ đợi trong suốt 10 năm qua.người
mà cô càng hận thì càng yêu.lúc này ko còn j tồn tại trong fany cô chỉ nhìn
thấy hình ảnh duy nhất đó là mẹ. 10 năm sống thiếu vắng tình cảm của mẹ đã
khiến fany cô đơn ra sao.ko ngày nào cô ngừng mong sẽ gặp lại mẹ.cô vẫn luôn
tưởng tưởng khi cô gặp lại mẹ cô sẽ hỏi tại sao mẹ lại bỏ rơi cô nhưng có lẽ
điều fany muốn làm nhất khi gặp lại mẹ đó là có thể chạy đến bên mẹ ôm chặt bà
vào lòng để thỏa nỗi khát khao nhớ mẹ và cũng là không để mẹ bỏ mình lại 1 lần
nữa. nhưng h đây đôi chân fany ko hề nhúc nhích nó ko thể bước thêm bước nào
nữa.mẹ của cô đang ở đó chỉ cách 5 m thôi but fany cũng ko thể chạy lại bên bà
được.nước mắt chảy xuống những giọt nước mắt như xát thêm vào nỗi đau này...cô
quay người bỏ chạy,chạy 1 hồi cô ngồi xuống ở cầu thang của bệnh viện khóc nức
nở , hàm răng cắn chặt vào môi đến chảy máu , 2 bàn tay nắm lại thật chặt.fany
đang cố để kiềm chế cảm xúc của mình.

"mẹ .là mẹ đó fany.ko pải mày mong gặp mẹ lắm sao.nhưng h mày pải làm j
đây fany à.mẹ đã có hạnh phúc riêng của mình rồi.mẹ có còn nhớ đến sự tồn tại
của mày ko.nhưng đó ko pải là tất cả mẹ mày h đây cũng là mẹ của sica.tại sao
lại như vậy.người mẹ đã rũ bỏ đứa con của mình ,h lại còn gây ra nỗi đau cho 1
cô gái khác."

"mình biết trên thế giới này ko chỉ có riêng mình bị mất mẹ. nhưng nỗi đau
mất mẹ của mình là quá lớn nó quá sức chịu đựng của mình..............mẹ là
người mẹ tuyệt vời nhất trên đời,mẹ yêu mình lắm bà mẹ luôn ôm mình vào lòng âu
yếm và kể chuyện cho mình đi ngủ.mọi việc sẽ cứ thế diễn ra nếu như ko có người
đàn bà đó xuất hiện.bà ta cướp bố khỏi mẹ...........mình hận bà ta. bà ta đã
lấy đi mẹ của mình, mái ấm của mình và cả tuổi thơ của mình nữa" những câu
nói đầy đau khổ và uất hận của sica h đang vây lấy những suy nghĩ của fany.

cô pải làm thế nào đây.người mẹ cô chờ dơi đựoc gặp lại là người mà người mà
người cô yêu nhất căm hận.
fany gục đầu xuống dường như cô đang bất lực trước số phận của mình.

1 lát sau trong pòng bệnh khi sica đã trở về nhà nghỉ ngơi.

"cô bé đó cũng ko đến nỗi nào" KL lầm bầm.
"chị đang nói về ai vậy" mẹ fany hỏi
"dạ tôi đang nói đến bạn gái của cô sica .lúc chiều cô ấy bị ông chủ đánh
mắng.mà h cô ấy vẫn ở ngoài pòng bệnh khuôn mặt lo lắng cho ông chủ" Kl
gật gù
"vậy sao?" mẹ fany hỏi bà đi ra ngoài, nhìn thấy 1 cô gái có đang
đứng way liwng lại bà bước tới và hỏi

" cháu là bạn gái của sica pải không?"
giọng nói này, câu hỏi này fany biết nghe và trả lời sao đây, hai mắt cô mở to
cô quay lại nhìn thẳng vào mẹ, một ánh mắt vừa hận vừa chan chứa yêu thương.khi
fan quay lại và ngẩng đầu lên thì mẹ của fany cũng mở to đôi mắt ,bà có vẻ rất
sock . hai hàng nước mắt chảy xuống.đôi môi rung rung bà gọi nhỏ nhẹ
"fany à? là con pải ko? con đúng là fany rồi.đôi mắt cười của con ko bao h
thay đổi.con đúng là fany bé bỏng của mẹ rồi" mẹ fany bước lại
gần bà định đưa bàn tay dịu dàng áp lên má của fany nhưng fany đã gạt ra và lùi
lại.

"đừng lại gần tôi.hãy tránh xa khỏi cuộc đời tôi" fany khóc nói rôi
cô chạy về phía trước cô rất đau khổ khi làm như vậy với mẹ but cô cũng ko hiểu
sao về hành động của mình.còn mẹ fany bà vẫn còn chưa hết sock khi gặp lại cô
con gái sau 10 năm , bà chạy theo fany cho đến khi bà thấy fany đứng ở ngoài
bệnh viện và đang khóc.

" fany à, con hãy nghe mẹ nói .hãy cho mẹ đựoc nói với con.con có biết mẹ
đã nhớ con thế nào ko? chưa ngày nào là mẹ ko nhớ về con." mẹ fany nói.

" mẹ đừng giả dối nữa.nếu mẹ yêu tôi thì 10 năm trứoc mẹ đã ko bỏ tôi mà
đi.tôi có thể chấp nhận điều đó.tôi hy vọng 1 ngày khi tôi gặp lại mẹ được ở
trong vòng tay của mẹ thì 10 năm cô dơn và tủi hờn đó ko là j.but h đây thật
khó để tôi có thể chấp nhận mẹ.tai sao, sao ko pải là ai khác? mà lại là
sica.mẹ có biết tôi yêu cô ấy đến nhường nào ko.but khoảnh khắc tôi gặp lại mẹ
đã cướp đi tất cả.tôi ko thể sống thiếu cô ấy but h đây tôi cũng
biết mình ko thể có cô ấy nữa.tôi hận mẹ.mẹ đã cứop đi tất cả của tôi"
fany gạt tay mẹ mình ra và chạy thật nhanh còn mẹ cô ngã khuỵ xuống trước những
lời nói như xé lòng của fany, nước mắt đầm đìa bà nhìn theo fany

" fany à mẹ xin lỗi.mẹ có nỗi khổ tâm của riêng mình, mẹ xin lỗi con, fany
bé bỏng"

fany chạy trong đêm tối.hơi lạnh lan toả suốt cơ thể cô nhưng nó ko làm dịu
được nỗi đau trong lòng fany.cô chạy đến bên cầu sông hàn.hai tay bám lấy thành
cầu cô hét to

" yaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

tiếng hét đau đớn của fany , cô ngồi xuống thẫn thờ .trong tim fany h ko chỉ có
nỗi đau của mình cô, nó còn có nỗi đau của mẹ và nỗi đau của sica nữa.tình mẫu
tử , tình yêu mỗi thứ tình cảm đều đang hành hạ fany.cô ngồi đó miệng lẩm bẩm

" tại sao lại thế? mẹ ơi......."

tại nhà của JD

" trời ơi " TY bật dạy như vừa sực nhớ ra điều j
" mày đúng là tồi tệ.tại sao mày làm vậy chứ.thẩn nào cô ấy lơ mình là
pải"
" mình pải làm j bây h" TY suy nghĩ.

sáng hôm sau tại lớp taewondo lúc tan học, TY đứng đó đợi cc .khi mọi người về
hết cô nhìn thấy cc bước ra TY liền chạy đến

" ya mình xin lỗi" TY vừ nói vừa đưa bó hoa hồng ra trước mặt cc.
" cậu có lỗi j đâu" cc bỏ đi khiến TY pải chạy theo
" hôm đó mình say quá.h mình mới nhớ ra.thực sự là mình đã có lỗi.hãy nhận
lấy nó, đây là lời xin lỗi của mình"
" ko sao mình wen rồi.ko pải cậu vẫn bảo đó là những sự cố ngoài ý muốn
sao"
" được rồi đó ko pải sự cố.sự thật là mình đã hôn cậu.mình sẽ chịu trách
nhiệm về việc mình đã làm.cậu hãy nhận lấy bó hoa này đi"
"cậu đang đề nghị hẹn hò với mình có pải ko.nếu là như vậy mình sẽ chấp
nhận lời xin lỗi và cả bó hoa này nữa.
" được rồi cứ cho là như vậy đi.cậu phiền phức quá" TY lầm bầm còn cc
cô nhận lấy bó hoa vui vẻ kéo TY đi.
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty30/05/11, 08:45 am

Chap 20.


những ngày sau ngày gặp lại mẹ . fany thường giốt mình
trong pòng.cô ko thể hiện nỗi đau ra ngoài.cô ko muốn để ai đó biết được nỗi
đau của cô.một mình cô chịu đựng nó là quá đủ, cô ko muốn gây thêm đau khổ cho
bất kỳ ai nữa.đó là lí do vì sao cô tránh mặt sica .sica liên tục gọi điẹn cho
fany, hàng trăm cái tin nhắn fany biết điều đó but cô sợ nếu cô nghe máy cô sẽ
làm cho sica bị tổn thương.but cũng ko thể để tình trạng này kéo dài mãi
được.hôm nay fany đã hẹn gặp sica. ở nơi 2 người vẫn hẹn hò.

khi fany đến công viên giải trí cô đã thấy sica đứng đó đợi mình.vừa thấy fany,
sica mỉm cười cô chạy lại ôm chặt lấy fany.còn fany h đây cô ko thể đưa vòng
tay lại ôm chặt sica được nữa.có lẽ sica cũng cảm nhận được điều đó.fany từ từ
đảy sica ra cô nói.

" sica .mình có chuyện muốn nói với cậu"
"uh, mình đang lắng nghe cậu đây.có chuyện j vậy" sica lo lắng
" thật ra trong những ngày qua mình đã suy nghĩ rất nhiều. mình đa cố đẻ
ko nghĩ but ko thể sica à,mình thấy bố cậu đã nói đúng.mình ko thể đem lại hạnh
phúc cho cậu được.mình ko có niềm tin.những áp lực là wá lớn.nó vượt wá sức
chịu đựng cảu mình.mình thấy mệt mỏi sica.mình thấy mối quan hệ này là vô
vọng.."
" khoan đã fany.đây là lí do cậu tránh mặt mình sao.fany cậu đã hứa rồi
mà.chúng ta sẽ cùng cố gắng.đừng từ bỏ nó." sica đưa tay nắm lấy tay của
fany but fany đã rụt tay lại.
" sica.cậu hãy quên hết những j mình đã nói với cậu đi.tình yêu ko pải là
thứ duy nhất trên đời còn nhiều cái đáng trân trọng hơn,hãy wên mình đi
sica" fany nắm chặt hai tay để ko khóc.
" quên cậu sao.cậu muốn mình quên cậu sao.mình có làm đựoc ko" sica
bắt đầu khóc.
" mình tin cậu sẽ làm đựoc.mình chia tay nhé" fany nói và quay người
bỏ đi nhưng sica đã ôm chặt fany từ đằng sau.

" fany à, sao người ta pải cố trong khi biết là ko thể.cậu mệt mỏi pải ko
hãy trao nó cho mình.mình vì cậu có thể làm tất cả.mình có thể từ bỏ mọi thứ
trừ cậu"

fany từ từ gỡ tay của sica ra

" sica à , ngày hôm nay mình biết có nhũng tổn thương mà chúng ta pải chịu
but nhưng nó có thể làm lành những vết thương chúng ta gây ra cho người
khác.mình và cậu chúng ta ko thể sống ích kỉ mãi được.chúng ta có thể làm đựoc
mà" fany bỏ đi nhưng cô vẫn có thể nghe thấy những giọt nước mắt đang rơi
của sica
" mình ko thể fany à"

fany bước đi nhanh hơn cô ko thể quay đầu lại nhìn sica, cô đang khóc , fany
dừng lại dựa người vào tường cô khóc to hơn

" sica à mình xin lỗi.mình xin lỗi cậu.cậu hãy cứ hận một mình thôi.mình
thà đẻ cậu hận mình như vậy còn hơn là để cậu biết dược sự thật kia.nỗi đau này
hãy chỉ đẻ mình chịu đựng.mình sẽ ko đẻ cậu pải chịu thêm bất cứ nỗi đau nào
nữa.mình sẽ dùng cả tính mạng của mình đẻ che trở cho cậu.vì vậy hãy quên mình
đi và sống thật hạnh phúc nhé.cả cuộc đời này mĩnh chỉ yêu mình cậu mà
thôi.mình sẽ ko bao h ngừng yêu cậu sica à" fany khóc đến nghẹn cả tiếng.

vài ngày sau tại nhà của JD.có tiếng gõ cửa, thì ra đó là mẹ fany.nhìn thấy
fany bà liền nói
" fany mẹ có chuyện muốn nói với con"
" mẹ về đi.tôi ko muốn nói chuyện với mẹ"
" làm ơn hãy cho mẹ 1 cơ hội để nói.mẹ đã chờ nó suốt 10 năm qua.hãy cho
mẹ cơ hội giải thích.mẹ xin con đấy fany" mẹ fany nài nỉ nhìn mẹ như vậy
fany đành pải đồng ý.

hai người đi vào trong và nói chuyện.

" được rồi mẹ muốn nói j thì hãy nói đi" fany lạnh lùng nói.
"fany , mẹ biết mẹ là 1người mẹ tồi tệ nhất trên thế gian này, mẹ biết con
hận mẹ nhiều lắm.nhưng fany mẹ thật sự ko muốn pải rời xa con, đó là việc bất
đắc dĩ mẹ có nỗi khổ tâm của riêng mình"
" nỗi khổ tâm ư, bất đắc dĩ ư.mẹ có biết ngày mẹ bỏ tôi lại thì đó cũng là
chuỗi ngày đen tối nhất trong cuộc đời tôi ko.hàng ngày tôi đến trường nhìn
thấy các bạn có mẹ đưa đi học mẹ có biết tôi tuỉu thân như thế nào ko? tôi sống
trong sự xấu hổ bởi những lời ra tiếng vào của những người hàng xóm họ nói mẹ
bỏ tôi và bố để đi theo người đàn ông khác.còn bố nữa cứ nhìn thấy tôi bố lại
het lên bố bảo tôi giống mẹ, tôi pải chịu những trận đòn roi vô lý của bố.tôi
còn wá bé để hiểu chuyện và pản kháng. mọi thứ chỉ chấm dứt cho đến ngày bố
mất.vậy nỗi khổ tâm của mẹ là j nào?" fany nói trong nước mắt.

mẹ fany nhìn cô như đứt từng khúc ruột bà kể cho fany nghe về nối khổ tâm của
mình.

.................................................................................

" cuộc sống của bố mẹ ko có tình yêu.thứ duy nhất bố mẹ có với nhau là
con.khi mẹ biết về sự tồn tại của anh trai con mẹ đã ko thể tha thứ cho người
đàn ông tồi tệ đó.mẹ đã quyết định li dị.lúc đó bố con chỉ đồng ý li dị khi con
ko được đi theo mẹ.mẹ rất hoângmng trong tay mẹ lúc đó ko có j cả mẹ đành pải
để con ở lại.5 năm sau mẹ có quay về tìm con nhưng con đã dọn đi nơi khác.mẹ
gần như phát điên lên vì ko tìm được con fany à.mẹ có lỗi với con nhiều
lắm"
" 1 người anh trai xấu số chưa từng biết mặt.một ông bố tồi tệ, con ko
biết cuộc sống của mình còn j tệ hơn nữa ko.tại sao ngay lúc đó mẹ ko nói cho
con hiểu"
" mẹ lúc đó ghĩ rằng con còn qua nhỏ để hiểu chuyện ,mẹ ko muốn lôi con
vào chuyện ân oán giữa những người lớn.ko ngờ chỉ vì cái suy nghi này mà mẹ đã
hại con ra nông nỗi này,mẹ thật đáng chết" mẹ fany vừa nói vừa tự đánh
mình nhìn mẹ như vậy fany liền đến gần bên mẹ cô ôm me. 10 năm cho ngày đoàn tụ
cùng với những nỗi đau , 2 mẹ con fany ôm nhau khóc.
" fany à hãy tha thứ cho mẹ.đừng hận mẹ con nhé"
" mẹ !mẹ ơi!con lúc nào cũng muốn gọi 2 tiếng này ngay cả trong giấc mơ.
con chưa bao giờ hận mẹ đó chỉ là vì con nhớ mẹ ,mẹ ơi"

mẹ fany lấy tay lau nước mắt cho fany , bà dùng tay sờ len mặt của fany từng
chỗ một để cảm nhận sự đổi thay của con gái mình, bất chợt bà hỏi fany

"con yêu sica à, con yêu sica lắm pải ko?"

fany ngẩng đầu nhìn mẹ

" con yêu cô ấy, yêu hơn cả chính bản thân con nữa.but h con đã biết mình
ko thể có cô ấy.con ko thể ích kỉ để sica bị tổn thương thêm lần nữa" nước
mắt fany lại rơi

tại nhà của sica

" rõ ràng là cậu ấy nói dối mình.có chuyện j đó mà mình ko biết.mình ko
thể ngồi yên như thèny đươc.fany à mình ko thể chia tay với cậu được" sica
nghĩ thầm và cô tìm đến nà fany.

tại nhà fany

khi sica vừa bước chân tới cửa.qua khe cửa mở cô dường nư ko thể tin nổi những
j đang diễn ra trước mắt.mẹ kế của cô và fany đang ôm nhau và khóc.tim cô đập
nhanh đến nỗi nó như muốn bay ra khỏi lồng ngực còn tai cô thì ù đi khi cô nghe
fany gọi người đàn bà đó là mẹ.cô đẩy cửa bước vào trước sự sửng sốt của 2 mẹ
con fany

" fany cậu vừa gọi bà ấy là j.có chuyện đang diễn ra ở đây vậy.fany cậu là
kẻ tội tệ nhất trên thế gian này sao cậu có thể lừa mình hết lần này đến lần
khác vậy.cậu wá lắm, cậu xứng đáng bị trừng pạt vì những j cậu gây ra"
sica nói với ánh mắt vô cùng giận dữ

" sica con hãy bình tĩnh và nghe ta giải thích" mẹ fany nói trong khi
fany ko nói j .

" bà im đi.bà có tư cách j để yêu cầu tôi.hai mẹ con các người ko xứng
đáng đựoc tha thứ.bà là ai sao bà lại cướp mẹ của tôi.bẫđ hại chết mẹ của tôi
như vậy còn chưa đủ sao.h thì con bà còn làm tan nát trái tim tôi.chắc 2 người
sung sướng lắm hả" sica hét lên.

" fany , đây là lí do cho cái gọi là ko có niềm tin . đừng sống ích kỉ.tất
cả đều là sự ngụy biện cho cái sự thật tồi tệ này mà thôi.nghĩ lại tôi cùng cần
cám ơn cậu, cậu đã bảo tôi dừng lại đừng yêu cậu nữa.cậu nói đúng tôi và cậu là
ko thể.là ko bao h" sica gạt nước mắt và chạy đi.

" fany sao con ko chạy theo và giải thích cho sica, con yêu nó mà" mẹ
fany nói

" mẹ làm ơn đừng nói j với cô ấy. nếu cô ấy biết sự thật về người mẹ của
mình cô ấy sẽ ko chịu nổi đâu.trông cô ấy lạnh lùng vậy thôi but sica rất mềm
yếu , cô ấy cần có sự trở che của mọi người.hãy cứ để cô ấy ghét con.hãy cứ để
nôi đau này một mình con chịu.rồi 1ngày cô ấy sẽ quên con và sống tốt hơn.hãy
chôn sâu cái sự thật này đi mẹ.sica đã mất mát quá nhiều rồi." fany nói
với ánh mắt buồn tủi còn mẹ cô ko biết pải làm j cho cô.

.........................................................
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty30/05/11, 08:46 am

Chap 21


ở trường học

" tete àh " cc đứng ở cửa lớp gọi TY
" cậu gọi mình là cái j đây, có yên lặng ko hả" TY chạy ra lấy tay
bịt mồm cc.
" ko pải hôm nay cậu hứa đưa mình đi chơi à ?"
" cậu phiền wá đi.hôm nào cậu chả đi chơi.mệt ghê " TY lầm bầm
" này KTY cậu định rũ bỏ trách nhiệm sao? cậu đã nói với mình những j
nào" cc mếu máo
" thôi được rồi mình thua cậu rồi.hơi 1tí là lấy cái đó ra dọa mình "
TY lầm bầm tiếp.
" vậy từ này mình sẽ thuộc về cậu KTY" cc nói và dựa đầu
vào vai TY
" uh còn mình mình thuộc về những cô gái đẹp" TY vừa thì thầm vừa
liếc mắt nhìn 2 cô gái đang đi tới.

ở 1 nơi khác.

" cậu vẫn muốn ra đi thật à" yuri hỏi
" uh mình đã quyết định rồi " cô gái nói và xách vali đi
" ở lại đi.mình cần cậu" yuri nói và níu tay cô gái.
" nếu cậu cần mình như trước đây thì ko khó để cậu tìm 1 người thay thế
mình.hãy để mình đi.chào nhé yuri" cô gia gạt tay yuri ra
" sao cậu nhẫn tâm vậy? cậu ko thấy h đây ngoài cậu ra mình đâu còn cái j
nữa.ở lại đi mà"
" yuri trên đời này mình chưa thấy ai ích kỉ như cậu đấy.cậu ko yêu mình
thì pải buông tha cho mình chứ.chẳng lẽ mình ở vậy chờ cậu."
" thôi được rồi mà.tình yêu đâu nhất thiết pải thể hiện qua lời nói."
yuri bước tới ôm cô gái từ sau lưng
" nhưng yêu thì pải nói ra.nếu cậu yêu mình thì có j khó để cậu nói ra câu
đấy"
" pải nói thật à."
" pải nói"
" mình yêu cậu! whatever !"
" ôi yuri cậu đáng yêu wá mình cũng yêu cậu" cô giá xoay người ôm
chặt lấy yuri còn yuri thì đang lầm bầm cái j đó.

tại nhà của sica.

" bà làm sao vậy? suốt mấy ngày hôm nay bà cứ như người mất hồn ý" bố
sica hỏi mẹ fany
" ông này bạn gái của sica .."
" cái j. bà cũng biết đứa con gái đó à.thật tồi tệ tôi sẽ ko bao h chấp
nhân nó.một đứa trẻ mồ côi hư hỏng" bố sica vừa dứt lời thì nước mắt đã
rơi trên khuôn mặt của mẹ fany
" nó mồ côi cũng là vì tôi mà ra.vì cái số phận trớ trêu này "
" bà đang nói nhảm cái j vậy " bố sica nhìn chằm chằm vào mẹ fany
" đứa trẻ mồ côi và tồi tệ như ông nói ,nó là con gái của tôi."
" bà nói sao.vậy là nó là đứa con gái thất lạc bên mĩ của bà " bố
sica sửng sốt khi nghe tin này ông ngồi bệt xuống ghế hai tay nắm chặt.
" tôi cũng khổ tâm lắm rồi.sao số phận lại nghiệt ngã như vậy.tôi đã làm
hại cả cuộc đời nó.h đây vì tôi nó lại chịu thêm những đau khổ khác.tôi ko thể
đứng nhìn nó chịu đau khổ được nữa. tôi và ông đã che dấu sự thật này vì chỉ
mong những đứa con bé bỏng của chúng ta ko bị tổn thương vì bố mẹ chúng.but xem
ra chúng ta đã lầm.h đây tôi ko thể im lặng trước nỗi đau của con mình.tôi nợ
nó nhiều wá" mẹ fany khóc lóc.
còn bố sica ông ngồi đó bất động ko nói j.số phận luôn trêu đùa cuộc đời
ông.cái sự thật ông muốn im lặng trong suốt cuộc đời mình h đây có còn che giấu
được nữa không.

tại công viên giải trí

" sica à.cậu có thấy cầu vồng ko.sau 1 cơn mưa lớn thì cầu vồng luôn xuất
hiện.nó thật đẹp và rực rõ biết bao nhưng rồi nó cũng sẽ tan biến.mình có cảm
tưởng tình yêu của mình cũng vậy.khi yêu cậu mình thấy cuộc đời này tươi đẹp
biết bao.mùa đông ko còn giá lạnh nữa.khi trời đổ mưa mình ko còn cáu gắt vội
vã trở về nhà mình mỉm cười với tất cả sau cơn mưa còn ngắm cầu vống.mình thực
tức cười đúng ko.sica , h này cậu đang làm j để mình đoán nhé 1 công chúa hay
ngủ như cậu thì những ngày trời mưa như vậy cậu sẽ cuộn tròn mình trong chăn và
ngủ nướng.sau đó cậu sẽ làm j nhỉ? ôi mình ko biết nữa...mình nhớ cậu sica à.1s
qua đi thì nỗi nhớ cậu trong mình lại tăng thêm nó sắp nổ tung rồi đây này.mình
ước mình có thể nhìn thấy cậu dù chỉ là từ xa......" fany ngứoc
mắt nhìn ánh cầu vồng kia thầm nói, cô mỉm cười và bước đi.

khi fany vừa đi khỏi

" fany.mình ghét cái tên của cậu.mỗi lần mình gọi nó là tim mình lại nhói
đau.cậu có là j chứ mà khiến mình đau khổ hết lần này đến lần khác.đồ tồi fany.
mình ghét cậu ghét chết đi dược.mình ghét cậu như vậy sao cậu chưa chịu ra khỏi
trái tim của mìn.sao cậu cứ ở mãi trong đó vậy.cậu ra đi rồi tại sao ko mang
theo tất cả những kỉ niệm của chúng ta, sao cậu lại để lại nó cho mình.cậu có
biết mỗi khi mình nhắm mắt lại là những ký ức đó lại ùa về.mình làm sao quên
cậu đây.tại sao cậu lại là con gái của bà ấy? tại sao lại vậy chứ?" sica
đứng ở đó với ánh mắt đau khổ.

sica đi trên đường, cô nhìn mọi thứ xung quanh mình nhưng chẳng hề để tâm đến
bất cứ việc j, cô bước xuống đường mà ko chú ý tới việc 1 chiếc mô tô đang lao
thẳng vào cô với 1 vận tộc lớn

" sica à" 1 tiếng hét to ở bền cạnh h thì cô đang nằm dưới mặt đường
bện cạnh cô là fany.
"sao cậu sang đường mà ko chú ý vây.cậu có biết suýt chút nữa là đụng xe
rồi ko.cậu có còn suy nghĩ ko.tại sao lại ko chú ý tới bản thân như vây,
" fany nổi cáu cô kéo sica đứng dậy but sica gạt tay cô ra
" cậu có tư cách j mắng mình.làm ơn đừng xen vào cuộc sống của mình
nữa.mình có chết hay làm sao thì cũng ko liên quan đến cậu" sica quát lại
và bỏ đi nhưng fany chạy theo kéo tay cô trở lại
" được rồi.mình ko có tư cách để lo cho cậu,but chỉ nót ngày hôm nay
thôi.chỉ 1 buổi tối cuối cùng này thôi hãy để mình quan tâm tới cậu.mình sẽ đưa
cậu về nhà" fany nói cô nắm chạy tay sica và bước đi.

sica nhìn fany ko nói j cô nắm lại tay của fany rồi bước đi.họ hiểu rằng có lẽ
đây là lần cuối họ nắm tay nhau như vậy.

" fany cậu vẫn ổn chứ.ý mình là cuộc sống của cậu ý?"
" uh mình vẫn ổn.mọi thứ sẽ dần ổn dịnh thôi"
" vậy thì tốt"
" còn cậu thì sao sica"
" mình à.bố mình đã khỏe trở lại.h thì mình quan tâm đến việc đó
nhất"
" vậy 2 chúng ta đều ổn" fany và sica nhìn nhau và cười gượng.
" mình sẽ quên được cậu fany à.điều đó ko khó như mình tưởng,cậu đừng
lo"
" uh, mình sẽ ko lo.mình biết cậu là 1 cô gái rất giỏi.ko có việc j mà cậu
ko làm được"
" còn cậu , cậu sẽ quên mình chứ" sica hỏi
" một ngày khi hình ảnh của mình biến mất trong trái tim cậu cũng là lúc
mình ko còn nhớ j về cậu nữa.hai chúng ta cùng cố gắng nhé "
" uh, fany hwaiting ! "
" sica , hwaiting !"
" fany nếu 1 ngày cậu có bạn gái mới.thì hãy đảm bảo rằng cô ấy đẹp hơn
mình.như vậy nó sẽ an ủi mình hơn đó " sica cười và nói
" cậu làm khó cho mình rồi " fany thì thầm

" nhanh thật đã về đến nhà mình rồi" sica quay qua fany nói

" đúng là nhanh thật" fany nói

" sica à, dù j thì bà ấy cũng là mẹ mình, như bao đứa con khác trên đời
mình rất yêu mẹ.mình biết cậu có lí do để hận bà ấy but sica đã 10 năm rồi bà
ấy cũng đã pải chịu nhiều đau khổ rồi.nếu được mình muốn xin cậu 1 điều cậu
đừng căm hận mẹ mình nữa.hãy đẻ quá khứ ngủ yên đi sica,khi cậu hận 1ai đó nó
sẽ chỉ làm bản thân cậu đau khổ thôi.mình xin cậu đấy" fany nói but sica
ko nói j
" sica mình nuốn ôm cậu lần cuối được ko?" fany vừa dứt lời thì sica
đã lao vào lòng ôm chặt lấy cô
" hãy nói với mình rằng.điều này sẽ tốt cho tất cả.hãy nói rằng 2 chúng ta
có thể xa nhau.hãy nói rằng cậu sẽ sống tốt khi ko có mình.hãy nói cậu sẽ ko
yêu mình nữa.hãy nói cậu sẽ quên mình ngay trong tức khắc " sica thì thầm
bên tai của fany
" uhm, mình sẽ nói.mình sẽ nói tất cả những j cậu muốn nghe sica à"
fany từ từ để sica rời khỏi vòng tay mình.những ngón tay cũng từ từ rời nhau
ra.
" tạm biệt sica"
" tạm bệt fany"

cả hai đang cố để không khóc trước mặt nhau họ quay lưng đi tức thì để che giấu
giọt nước mắt đang rơi

" mình sẽ nói thiếu cậu mình sẽ sống sao đây.cả đời này mình sẽ chỉ yêu
mình cậu.trong trái tim mình hình ảnh của cậu luôn tồn tại sica à" fany
fany nghĩ

" fany à, cậu có thể sống tốt nhưng làm ơn đừng quên mình.hãy cứ để mình
vào 1 góc nhỏ trong trái tim cậu.dù là trong kí ức hãy để mình được ở bên cạnh
cậu fany à." sica nói với bản thân

tại nhà của sica

" sica bố có thể vào được ko"
" vâng" sica trả lời.
" chuyện của con và cô gái đó"
" bố yên tâm đi ạ.côn và cậu ấy hết thật rồi.bọn con là ko thể ở bên
nhau.con sẽ ko gặp lại cậu ấy nữa.bố đừng lo lắng về chuyện này nữa, h con hơi
mệt con muốn ngủ" sica nằm xuống thấy vậy bố sica đành đi ra ngoài but ông
về pòng ngay ông nán lại qua khe cửa ông thấy con gái mình đang khoc.những giọt
nước mắt đau đớn.
" sica còn yêu con bé đó nhiều lắm. nó sẽ ko thể quên được đâu. sica à
liệu bố có nên nói cho con biết sự thật, nhìn con như vậy bố khổ tâm lắm"
bố sica thở dài rồi bỏ đi.
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty30/05/11, 08:47 am

Chap 22


đã nhiều ngày trôi qua sau buổi tối cuối cùng đó.hằng ngày mặt trời vẫn dều đặn lên cao tỏa sáng và cũng lặng lẽ khuất xuống sau màn đêm.sica vẫn ngồi đó ánh mắt hướng ra cửa sổ.những ngày đầu xuân không khí thật dễ chịu, những nhành cây ngọn cỏ, mọi thứ đều trở nên đầy sức sống. còn cô vẫn vậy, 1 ánh mắt u buồn , 1 con tim lạc điệu cảm giác cô đơn giữa không gian này ngày càng bao trùm lấy tâm trạng của sica.bố cô là người rõ điều đó hơn ai cả.

" sica này hôm nay con cùng bố đi đến 1 nơi nhé"
" đi đâu ạ,con h ko muốn đi đâu cả"
" hãy nghe lời bố.lâu lắm rồi bố cũng ko đến đó nữa,bố chờ con ở dưới nhà" bố sica chẫm rãi bước đi.

trên xe ô tô
" bố chúng ta đi đâu vậy ạ ?"
" chúng ta đi gặp 1 người.người mà cả cuộc đời này chúng ta ko được phép lãng quên" bố sica trầm tư
" là ai vậy bố?"
" anh trai con. sica đã lâu lắm rồi con ko gặp nó pải không"
sica nnhìn bố ngạc nhiên đây là lần đầu tiên trong đời bố chủ động đẫn cô đi thăm Yoon , tên anh trai của cô.

chiếc xe đừng lại trên một ngọn đồi nhỏ.hai người xuống xe chẫm rãi bước về phía một ngôi mộ bằng đá hướng mặt ra biển.

" sica đặt bó hoa lên mộ.thật sự đã lâu lắm rồi cô mới ra mộ anh trai mình.lâu là từ bao h nhỉ. có lẽ là hơn 10 năm rồi.tại sao 1 người em gái lại ko ra thăm anh mình đến 1 lần trong suốt 10 năm? có lẽ sica cũng ko biết được.cô chỉ gặp anh trai có 2 lần trong cuộc đời khi còn ở mĩ.đó là những ngày hè khi yoon được trở về từ trường nội trú.không giống những anh em trong các gia đình khác, sica và anh trai mình ko hề thân thiết.mỗi lần về nhà yoon đều nhốt mình trong pòng. cho đến 1 hôm sau khi mẹ sica đến thăm yoon khoảng 1tuần trước đó gia đình cô nhận được tin yoon đã tự tử.lúc đo sica còn bé nên cô không hiểu j và bắt đầu từ ngày yoon mất bố và mẹ đã trở nên lạnh nhạt còn mẹ thì luôn uống rượu để quên đi điều j đó " đó là những j sica nhớ về anh trai của mình.

" sica con nhớ yoon chứ.nó là 1 thằng bé hiền lành đúng ko?"
" tất nhiên là con nhớ anh ấy.anh ấy hiền lành đến nỗi chẳng nói câu nào"
" đúng vậy.nó luôn im lặng luôn chịu đựng cho đến lúc nó chết" bố sica đặt tay xoa lên tấm bia
" có lẽ cuộc sống ở trường nội trú đã quá khắc nghiệt. but đến bây h con vẫn ko hiểu yại sao bố lại đưa anh ấy vào trường nội trú"
" đó là sai lầm của bố.bố những tưởng khi đưa yoon vào trường nội trú thì nó sẽ có cuộc sống tốt hơn.cuộc sống ko có mẹ của con hiện diện"
" bố sao bố lại nghĩ vậy? con không hiểu j cả" sica nhìn bố ko hiểu j
" sica à bố đã giấu nỗi đau này hơn 10 năm qua rồi.nhưng h đây bố thấy mình thật ích kỉ và tàn nhẫn đối với 1 ai đó.bố nghĩ h đã đến lúc con pải biết sự thật này.có thể sau khi con biết con sẽ rất sock nhưng sự thật vẫn là sự thật.bố không thể để người khác pải chịu đau khổ mãi được"
" bố càng ngày con càng khó hiểu,sự thật nào mà con ko biết chứ" sica lo lắng nhìn bố. bố sica kéo cô ngồi xuống bên mình và chẫm rãi nói
" sica con hãy lắng nghe bố nói.những j bố sắp nói ra ddèu là sự thật bố có thể lấy tính mạng mình ra để đảm bảo.vì vậy hãy nghe và đừng hỏi j.sau khi con biết được sự thật này con hãy tự suy ngẫm."
" sica, yoon ko pải là con của bố và mẹ.nó là kết quả giữa bố và mẹ fany.hồi đó bố và cô ấy đèu còn quá trẻ để nhận ra sự tồn tại của 1 đứa trẻ. khi bố sang mĩ học thì cũng là lúc yoon được sinh ra but cả hai gia đình đều ko chấp nhận mối quan hệ này.vào 1 ngày mùa đông yoon được đem đến nhà của bố. bố trở về nước để tìm gặp cô ấy but họ nói cô ấy đã kết hôn với 1người đàn ông khác và ra nước ngoài sinh sống, lúc đó yoon mới đầy 1 tuổi.bố ko biết pải làm j với dứa trẻ này thì mẹ con xuất hiện.mẹ đồng ý lấy bố thậm chí là chăm sóc cả yoon như con đẻ của mình.bố đã rất cảm động trước mẹ con bố quyết định lấy mẹ dù biết rằng đó là lòng biết ơn chứ ko pải là tình yêu.mọi chuyện diễn ra khá tốt đẹp cho đến 2 năm sau khi con ra đời.mẹ con cũng bắt đầu thay đổi tâm tính từ đó., mẹ con dễ cáu gắt luôn nghi ngờ ghen tuông 1 cách vô lí.mẹ luôn tra khảo bố mỗi khi bố đi làm về và những lúc không có bố ,mẹ con luôn trút cơn thịnh nộ của mình lên yoon.những cơn giận vô lí của mẹ con ngày càng đi quá giới hạn vì ko muốn gia đình tan vỡ và vì ko muốn yoon bị tổn thương nên bố đã đưa yoon vào trường nội trú khi nó mới có 6 tuổi.vài năm sau đó bố tình cờ gặp lại mẹ fany.bố đã rất tức giận và hỏi tại sao cô ấy có thể bỏ rơi đứa con ruột của mình.khi nghe chuyện cô ấy hoàn toàn bất ngờ vì ko biết rằng yoon vẫn còn tồn tại cha và chồng của cô ấy đã nói rằng yoon đã chết ngay khi được sinh ra.cô ấy nài nie bố đưa đến thăm yoon và bố ko thể từ chối 1 yêu cầu chính đáng từ cô ấy. bố đưa cô ấy đến trường nội trú để thăm yoon và tình cờ gặp mẹ con ở đấy.bố đã cố gắng giải thích cho mẹ con hiểu nhưng mẹ con thì ko chịu hiểu .mẹ con tức giận đùng đùng mẹ con đến lớp học của yoon và gào vào mặt thằng bé rằng nó là 1 đứa con hoang là 1 thằng bé ko ra j.mẹ con đã nói ra những từ ngữ ko thể chấp nhận nổi đối với thằng be ngay trước mặt bạn bè và thầy cô .yoon đừng đó nhìn mẹ con hoảng hốt nó bịt tai và chạy về pòng.nó từ chối gặp mọi người vào những ngày sau đó cho đến lúc bọ nhân được tin nó tự tử.hình ảnh cuối cùng của bố về yoon là đôi mắt ngây dại đầy sợ hãi nó khiến bố luôn bị ám ảnh, bố thật sự ko thể tha thứ cho mẹ con và bà ấy ko cũng ko thể tha thứ cho chính mình.bố đã đưa gia đình mình về hàn quốc để quên đi nỗi đau nhưng việc đó cũng chẳng thể giúp ích được cho mẹ con.ngày giỗ của yoon khi bố và mẹ yoon đến thăm mộ thằng bé cũng là lúc mẹ con tự vẫn.sica à" bố sica quay sang nhìn cô gương mặt của sica tái đi vì sock mỗ hôi vã ra mắt cô căng ra như chống chịu đièu j đó

" bố tất cả những j bố vừa nói là có ý j.sau bao nhiêu năm sao bố lại nói ra.mẹ con ,con ko thể nào tin được" sica lắp bắp.

" sica, sở dĩ bố pải nói ra cái sự thật đau lòng này cũng chỉ vì không muốn con hận 1 người vô cớ.mẹ fany ko hề có lỗi trong cái chết của mẹ con.bà ấy là 1người phụ nữ bất hạnh.giây phút vui mừng vì đựoc gặp lại đứa con trai yêu dấu cũng là giây phút cuối cùng bà ấy nhìn thấy nó. khi trở về hàn quốc để thăm yoon cũng là lúc bà ấy để lạc đứa con gái nhỏ của mình.giây phút con bắt đầu căm hận bà ấy cũng là lúc bà ấy chấp nhận ở lại để bù đắp vết thương cho con.vì khi chăm sóc con bà ấy bà ấy sẽ cảm nhân được giống như bà ấy đang chăm sóc chính con gái của mình vậy.sica à con ko nên hận 1 người như vậy.bà ấy ko làm j sai cả.con có nỗi đau mất mẹ trong 10 năm thì trong 10 năm đó nỗi đau mất cả 2 đứa con luôn dày vò bà ấy cùng sự căm hận của con.nhưng người phụ nữ ấy chưa 1 lần than phiền j cả."

" bố con không muốn nghe j cả.sự thật này là cái j chứ .con ko tin con sẽ không bao h tin đâu" sica khóc lên bố cô liền ôm cô con gái vào lòng nói nhẹ nhàng

" sica à, quá khứ đã qua đi rồi con cứ hãy để nó trôi qua đi.sự thật này có thể làm con đau đớn trong lúc này nhưng nó sẽ giải tỏa nhiều nỗi đau hơn trong lòng con, khi người ta biết được rằng mình đã không làm j đúng trong quá khứ thì hãy sửa chữa nó ở tương lai.ko có j là muộn màng sịca ạ" sica lắng nghe lời của bố và khóc nức nở trong lòng ông.

tại nhà sica

vài ngày sau nuổi nói chuyện với bố.sica đã suy nghĩ rất nhiều.suy nghĩ về quá khứ suy nghĩ về tất cả những việc mình đã làm.cô nhớ về mẹ và cảm thấy bối rối khi không thể phủ nhận sự thực đó.cô đi xuống nhà nhìn mẹ fany với khuôn mặt buồn bã ở pòng khách

" tại sao cô kô nói hết sự thực ra mà lại giữ nó để rồi pải chịu thiệt thòi" sica nói còn mẹ fany thì rất ngạc nhiên đây là lần đầu tiên trong suốt 10 năm qua sica chủ động nói chuyện với bà.
" thì ta cứ tưởng nếu mình im lặng thì các con ko pải chịu những tổn thương do người lớn gây ra nhưng có lẽ ta đã lầm. ta thật sự có lỗi với con và fany"
" sica.lấy tư cách là mẹ của fany ta cầu xin con hãy bỏ qua mọi chuyện con đừng rời xa nó.nó thật sự rất yêu con.ko có con nó ko sống nổi đâu.nó đã pải chụ wá nhiều nỗi đau rồi.từ khi gặp con nó mới lấy lại được niềm vui.ta xin con đừng vì ta mà con căm ghét fany.ta xin con đấy." mẹ fany nắm lấy tay sica mà khóc.
" cháu chưa bao h căm ghét cậu ấy.mỗi ngày qua đi cháu chỉ nhớ và yêu cậu ấy hơn mà thôi.cháu cũng sẽ ko sống được nếu thiếu cậu ấy.cậu ấy đã đem lại sức sống cho cháu niềm vui nỗi buôn và cả hạnh phúc." sica nói, ánh mắt cô trở nên sáng hơn sau bao nhiêu ngày.

một buổi chiều mùa xuân không khí trong lành những hàng cây anh đào nở rộ hoa mang đến 1 sức sống kì diệu cho cả một bộ mặt thành phố sau một mùa đông giá lạnh. giữa dòng người đang tận hưởng nhịp điệu vui tươi của mùa có 2 người yêu nhau đang bước từng bước cảm nhận giá trị của thời gian của cuộc sống. người ta nói khi hai người yêu nhau thì trái tim của họ nhạy cmả hơn đôi chânnhư có hồn luôn chỉ dẫn họ đi đến nơi mà hai trái tim đang yêu có thể gặp nhau. h đây sica đang đứng đối diện với fany, hai người cách nhau chỉ 1 con đường, họ nhìn nhau 2 ánh mắt yêu thương và cả sự nhớ nhung nữa. cả 2 đều nhận ra rằng

"Đừng bao giờ nói lời tạm biệt nếu bạn vẫn muốn cố gắng , đừng bao giờ bỏ cuộc nếu bạn vẫn cảm thấy có thể tiếp tục -Đừng bao giờ nói bạn không còn yêu ai nữa nếu ánh mắt của ai đó vẫn còn có thể giữ chân bạn "

fany bước chân xuống cô sang đừong để gặp sica bỗng nhiên sica hét to

" fany à,,,,,,,,,"


PS: WHAT'S HAPPENED ?????????


Được sửa bởi mybeo_love_yoona ngày 30/05/11, 08:49 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
mybeo_love_yoona
Sone Nhi Đồng
Sone Nhi Đồng
mybeo_love_yoona

Tổng số bài gửi : 53
Bạc : 72
Độ Hot : 14
Join date : 12/05/2011
Age : 28
Đến từ : Đà Nẵng

Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty30/05/11, 08:48 am

Final Chap


fany bước chân xuống cô sang đừong để gặp sica bỗng
nhiên sica hét to

" fany à,,,,,,,,,"

tiếng hét của sica khiến fany giật mình cô đang ko hiểu chuyện j xảy ra, cô
nhìn sang đường nơi sica đang đứng, điện thoại của cô reo lên là sica gọi, fany
liền bắt máy

" sica à có chyện j vậy?"
"mình có chuyện muốn nói"
" vậy thì để mình sang đó đi" fany trả lời
" ko mình muốn nói chuyện trước khi cậu đến gần bên mình"
" mình ko hiểu lắm but mình sẽ làm theo ý cậu "
" chúng ta sẽ đi dọc con đường này để nói chuyện nhé" sica nói còn
fany thì tò mò cô ko biết sica đang nghĩ j nữa

" fany mình hỏi cậu, tình yêu là j?"
" sao cậu hỏi mình vậy?"
" thì cậu cứ trả lời đi" sica gắt lên
" tình yêu là j nhỉ? hình như mình ko biết định nghĩa chính xác của
nó.tình yêu có lẽ là yêu và được yêu.là khi 2 trái tim của 2 người khác nhau
trao đổi vị trí cho nhau.là khi cả thế giới này tan biến ta vẫn cảm thấy ko hề
cô đơn.tình yêu đêm đến niềm hạnh phúc và cả những nỗi đau nhưng ai cũng muốn
được yêu 1 lần.có lẽ tình yêu là sự cảm dỗ nó có sức mạnh hơn tất cả thì
pải.mình nghĩ như vậy"
" cậu có hài lòng với câu trả lời này ko" fany nhìn sang pía sica mỉm
cười
" tạm chấp nhận.tiếp theo nha cậu nghĩ trong cuộc đời mình có thể yêu bao
nhiêu lần?"
"uhm, rất nhiều chắc ko đếm nổi"
" này fany sao cậu lại trả lời thế hả.cậu dám vậy sao" sica quát lên
trong điện thoại
" cậu ko thích câu trả lời này à.nếu mình yêu 1ai đó thì cả cuộc đời mình
dành tình yêu cho người đó.cậu nói xem cả cuộc đời là bao lâu nếu mỗi ngày trôi
qua mình lại yêu cô ấy hơn.cậu có tính nổi ko.tình yêu thì làm sao đo đếm được
ơi sica bé bỏng"
" cứ cho là mình chấp nhận câu trả lời này đi" sica nói cứng nhưng
ánh mắt cô đang hạnh púc.
" tiếp theo nhé.fany cậu yêu mình từ khi nào? đừng có nói là ngay từ đầu
cậu đã yêu mình nhé"
" à chuyên này.mình cũng ko biết nữa.mình yêu cậu từ khi nào nhỉ? khó
quá.có bắt buộc pỉa trả lời ko đây?" fany nói

" nhất định pải trả lời.nếu muốn than thở cậu hãy trách bản thân cậu lừa
mình nhiều lần.nên buộc lòng mình pải làm như vậy.mau trả lời đi"
" thôi được rồi.đó là khi cậu mỉm cười lần đầu tiên với mình.nói thật mình
đã bị choáng bởi nụ cười đó nó đã làm mình ko còn là chính mình nữa.từ thời
khắc đó trở đi mình đã là kẻ bị động trong cái vòng tình yêu luẩn quẩn này
rồi.có muốn thoát cũng ko được"
" mình tạm tin cậu.h cậu muốn nói j với mình nhất"
" mình muốn sang đường" fany vẫy tay về phía sica
" đựoc cậu có thể wa đây" sica cúp máy điện thoại còn fany băng thật
nhanh qua đường
" này sica cậu đúng là công chúa.nếu mình qua đây thì cậu cũng có thể hỏi
mình mà.nói chuyện bằng điện thoại làm chi cho tốn kém" fany pàn nàn còn
sica thì liếc ánh mắt sắc lẹm về phía fany.
" à thì tuy có tốn kém 1chút nhưng nó rất lãng mạn" fany cười cô định
cầm tay sica nhưng sica đã rụt tay lại điều này làm fany ngạc nhiên

" cậu nghĩ mình dễ bỏ qua cho cậu như vậy sao.hãy nhớ lại đi cậu là người
đề nghị chia tay đó" câu nói của sica khiến mặt fany tối xầm lại
" vậy h mình pải làm j để có thể nắm lại bàn tay này" fany nài nỉ
" mình ko biết nhưng mình mỏi chân quá"
" này ko pải cậu muốn mình cõng cậu chứ"
" sao cậu ko thích à"
" nhưng cậu cũng nặng lắm mà" fany lầm bầm
" yuri ko bao h pàn nàn bât cứ điều j về mình cả"
" này sica cậu ko thể so sánh mình với yuri"
" tại sao lại ko thể"
" mình nói cho cậu nghe nhé TY cũng luôn cõng mình đấy. cảm giác đó tuyệt
lắm" fany trả đũa
" cậu , fany cậu đúng là tồi mà.mình thật phí thời gian khi ở đay với
cậu"
" đúng mình tồi vậy đấy, nhưng cậu có biết mình ko thích cậu so sánh mình
với yuri." fany nỏi cáu
" cậu ghen hả. h mình mới biết thêm 1tính cách nữa của cậu đấy" sica
lè lưỡi với fany
" mình ko ghen.mình ko nhỏ nhen như vậy đâu.có điều mình ko thích bạn gái
của mình so sánh mình với người khác. thế thôi"
" mà nói thật mình cũng đâu có kém yuri.mình chỉ thua cậu ấy về chiều cao
ùh thì cứ cho là còn nhiều thứ nữa nhưng mình cũng có khả năng riêng của
mình"
" cậu đúng là trẻ con fany à.yuri chỉ là bạn thân của mình thôi" sica
chẹp chẹp nhìn fany
" thôi mình ko muốn pá vỡ không khí trong ngày chúng ta gặp lại.hôm nay
mình đã khám phá ra nhiều điều ở cậu.thôi mình về đây.thật là thất vọng
mà" sica lắc đâu bỏ đi but fany đã kéo tay cô trở lại
mình xin lỗi" fany ngượng nghịu cúi mặt xuống dáng vẻ của fany khiến sica
ko thể nhịn được cười

" mình thật sự đã mong chờ phút giây gặp lại cậu.sự chờ đợi khiến mình pát
điên.khi biết rằng mình có cơ hội được trở về bên cậu mình đã nghĩ sẽ ko còn j
tuyệt vời hơn nữa.hàng ngay mình sẽ được nắm tay cậu nhìn cậu cười .khi mưa
mình và cậu sẽ che cùng 1 cây dù cậu sẽ đi sát lại gần mình đó là tất cả những
mơ ước của mình.có thể nó nhỏ nhoi và tầm thường nhưng với mình có câu ở bên
cạnh là mình có cả thế giới này. mình nhớ cậu nhiều lắm.mình yêu cậu đến chết
đi được.đừng rời xa mình nữa nhé" fany nói cô kéo sica vào lòng ôm chặt

" cậu ngốc lắm fany à.nhưng mình lại yêu cậu yêu cả sự ngốc nghếch của
câu.mình yêu những niềm vui cậu mang đến cho mình thậm chí mình yêu cả nhũwng
vết thương cậu gây ra cho mình.tất cả mình yêu tất cả những j thuộc về cậu.mỗi
lần chúng ta cách xa chỉ làm cho mình hiểu rằng cuộc sống của mình ko thể thiếu
cậu.mình luôn nghĩ trên đời này ko có j là tồn tại mãi mãi cho đến khi mình yêu
cậu mình ước rằng những phút giây chúng ta ở cạnh nhau là mãi mãi. mình cũng
yêu cậu fany à"

hai người nhìn nhau mỉm cười . fany từ từ cúi sát mặt vào sica , họ có thể cảm
nhận đựoc hơi thở của nhau.cô từ từ đặt vào môi sica 1 nụ hôn.nụ hôn này sẽ kéo
dài vvo tận.hai con người trong cuộc đã trải qua biết bao nhiêu biến cố mới đến
được với nhau.có lẽ h đây ko ai có thể chia lìa họ.

sica và fany vẫn đắm chìm trong thế giới riêng của mình những nụ hôn đang trao
thể hiện cho 1tình yêu mãnh liêt.yêu là vậy.người ta ko thể tính thời gian khi
yêu nhưng họ có thể cảm nhận những khoảnh khắc hạnh phúc nhất.

" sica h mình có thể cõng cậu đi bất cứ nơi đâu" fany nói co ngồi
xuống đẻ sica leo lên lưng mình
" tai sao cậu lại đổi ý vậy"
" vì cậu vừa hôn mình"
" cái j"
" từ nay hãy ra lệnh cho mình bằng nụ hôn nhé" fany nói
"bây h cậu cậu sẽ cõng mình đi đâu" sica bám vào cổ fany
" mình sẽ cõng cậu ra biển.đó mới là thiên đường" fany cười ranh mãnh
" ra biển à.....ya fany cậu thật tệ đó...cậu cõng mình là vì chuyện ấy
hả" sica quát lên còn fany thì cười tít mắt .

dù có là ra biển hay bất cứ nơi đâu thì có lẽ fany sắn sàng dùng cả cuộc đời
mình để cõng sica trên lưng trông họ thật hạnh phúc.1 kết thúc đẹp cho chuyện
tình đẹp .





THE END
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Jessty seoul love - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Jessty seoul love   Jessty seoul love - Page 2 Empty

Về Đầu Trang Go down
 

Jessty seoul love

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
GIA TỘC SONE :: Gia Tộc Sone Forum :: Fanfic-